Sáng hôm sau, khi cô thức giấc, bên cạnh đã không còn ai, cứ như những chuyện hôm qua là một giấc mơ vậy
Nhưng là một giấc mơ rất chân thật, cô nhớ, đã có một người phụ nữ đẩu cô xuống nước, mặc dù cô không nhìn rõ mặt cô ta nhưng cô lại nhớ rất rõ nụ cười đáng sợ kia.
Cô cũng không hiểu tại sao lại như vậy, cô đã khiến cho bọn họ chướng mắt đến thế sao? Rõ ràng cô vẫn luôn yên phận mà sống, vậy mà bọn họ cũng không tha cho cô.
Cô nhớ, mình đã vùng vẫy dưới nước rất lâu, cảm giác như có ai đó đang kéo chân cô, đang kéo cô xuống nước, vô cùng chật vật và tuyệt vọng, không thể kêu cứu cũng không thể hít thở, cô như bị chìm vào hố đen tử thần không lối thoát, từng sinh từng phút đều phải đấu tranh cho sinh mệnh.
Khi cơ thể không còn chóng cự được nữa, khi cô rơi xuống đáy hồ, bị dòng nước lạnh lẽo chiếm lấy thể xác, cô như được tự do tự tại, như được giải thoát.
Lúc chưa mất đi ý thức, cô đã có một suy nghĩ, nếu như cứ vậy mà chết đi, có phải sẽ tốt hơn không, có phải sẽ không còn khổ sở sống qua ngày như một con kiến nữa, giây phút nào cũng cẩn thận, sợ một ngày nào đó sẽ có người giẫm chết. Nếu có thể ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại, cô cảm thấy... cũng khá tốt.
Cô thật sự đã nghĩ như vậy, nhưng không ngờ, cô vẫn chưa chết, trong lòng có chút vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/2729741/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.