Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Trước khi tắt máy, Sở Nghĩa nhắn tin cho Tần Dĩ Hằng rồi nhìn qua trang xã hội. Sau đó cậu phát hiện, Triệu Tín vừa mới gào “a a a a a a a a” trên bài đăng của cậu vài phút trước, giờ lại chạy tới “a a a a a a a a a a” thêm lần nữa. Nếu thời gian cho phép, chắc chắn Sở Nghĩa sẽ chụp màn hình lại để hỏi Tần Dĩ Hằng, rốt cuộc cậu em họ của anh bị làm sao?
Suốt quãng đường bay về thành phố A, Sở Nghĩa đều ngủ gật. Có lẽ trong tiềm thức của cậu, chuyến hành trình này coi như đã “đi đến nơi về đến chốn” rồi, nên cậu liền yên tâm chìm vào cõi mộng. Trong mơ, cậu thấy Tần Dĩ Hằng bày tỏ với mình.
Cảnh trong mơ là sự lồng ghép của rất nhiều hình ảnh cậu từng bắt gặp khi còn là sinh viên. Khi ấy, Sở Nghĩa đang ngồi trong phòng ký túc xá Đại học A chơi game, đột nhiên nhận được tin có tiết học bất ngờ, cậu vô cùng lo lắng, vội vàng chạy tới khu giảng đường.
Bầu trời bên ngoài rõ ràng vừa sáng rực, không hiểu sao đột nhiên lại hóa đêm đen. Nhưng vì đang nằm mơ, Sở Nghĩa không hề nhận ra sự kỳ quái này, ngược lại còn ôm sách chạy vội, trong lòng thầm nghĩ nhất định không thể đến muộn buổi học này.
Cậu càng chạy, hành lang càng tối. Cậu muốn mở đèn nhưng lại không thấy công tắc đâu.
Vì một lòng muốn đi học nên Sở Nghĩa không nghĩ quá nhiều, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3574027/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.