Edit: DL – Beta: Chi
*****
Sở Nghĩa bay về vào 10 giờ tối hôm sau.
Vé máy bay là Sở Nghĩa tự mua, cậu thật sự không thể ở lại lâu hơn. Khách hàng còn vừa mới xác nhận thời gian hoàn thành đơn hàng với cậu.
Trước đó Tần Dĩ Hằng có nói sẽ mua vé cho cậu, giờ lại chậm chạp chưa thấy động tĩnh gì.
Sở Nghĩa không muốn giục anh, đành tự mua vé.
Chờ Tần Dĩ Hằng ra khỏi phòng tắm, cậu liền nói với anh: “Ngày mai em sẽ trở về ạ.”
Tần Dĩ Hằng khựng lại một chút: “Khi nào?”
Sở Nghĩa: “Mười giờ tối ạ.”
Tần Dĩ Hằng đi đến bên giường: “Ai mua vé?”
Sở Nghĩa: “Em tự mua ạ, còn có thể là ai chứ.”
Anh lại hỏi: “Ngày mốt em có việc sao?”
Sở Nghĩa gật đầu: “Vâng ạ, em đã bàn bạc với khách hàng, ngày mốt sẽ tới văn phòng của họ để khảo sát thực tế, bên đó đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi.”
Tần Dĩ Hằng suy nghĩ hồi lâu rồi mới chậm rãi đáp: “Ừ.”
Đêm đó, Tần Dĩ Hằng là sự kết hợp giữa dịu dàng và dữ dội.
Sở Nghĩa bỗng nhiên được trải nghiệm khả năng học hỏi của Tần Dĩ Hằng. Chỉ cần muốn học hỏi điều gì, anh đều có thể trở thành chuyên gia trong lĩnh vực đó.
Ví dụ như cuộc sống sinh hoạt, ví dụ như chuyện giường chiếu.
Có điều, ngài Tần đôi khi cũng học mấy trò xấu xa.
Chẳng biết tại sao anh lại có ham muốn nhìn Sở Nghĩa làm nũng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3574026/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.