Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Đây là lần đầu Sở Nghĩa tham gia kiểu hội nghị này. Trong phòng họp có máy quay phim, phóng viên và rất nhiều người cậu không hề quen biết.
Trước khi đi, Tần Dĩ Hằng không nói với cậu về tính nghiêm túc của cuộc họp này, làm cậu cứ tưởng chỉ là gặp mặt nói chuyện bình thường thôi.
Thế nên sau khi vào cửa, Sở Nghĩa liền ghé sát Tần Dĩ Hằng, nhỏ giọng hỏi: “Lát nữa em ngồi ở đâu ạ?”
Đối phương cũng nhỏ giọng trả lời: “Ngồi cạnh anh.”
Sở Nghĩa đảo mắt nhìn thử. Trên bàn có rất nhiều bảng tên, tên của Tần Dĩ Hằng đặt chính giữa, cạnh đó là một chỗ trống không có bảng tên nhưng lại có ghế ngồi.
Cậu biết mình sẽ ngồi ở đâu rồi đó.
Đi theo Tần Dĩ Hằng một đoạn, cậu suy nghĩ một lát rồi lên tiếng hỏi: “Em ngồi đây có thích hợp không ạ? Hay em đi dạo quanh trường nhé, chờ xong việc anh hãy gọi cho em.”
Tần Dĩ Hằng quay đầu nhìn cậu: “Sao lại không thích hợp?”
Sở Nghĩa nhỏ giọng đáp: “Anh ủng hộ tiền xây dựng trường thì có liên quan gì đến em đâu.”
Tần Dĩ Hằng không đồng ý: “Em là chồng anh, anh ủng hộ cũng là em ủng hộ.”
Sở Nghĩa âm thầm vui vẻ, lập tức tiếp thu: “Dạ.”
Sau đó, mọi người dùng một tiếng đồng hồ để vượt qua cuộc họp này.
Căn cứ theo nguyên tắc nói nhiều sai nhiều, bớt nói bớt sai, suốt cả quá trình, Sở Nghĩa đều im lặng, ngồi ngay ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3574002/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.