Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Một giây trước Sở Nghĩa còn cảm thán sao lại trùng hợp gặp được Hứa Trí Minh ở chỗ này, nhưng ngay giây tiếp theo, cậu nhớ ra Tần Dĩ Hằng đã từng nói, bữa tối hôm trước người kia cũng có mặt.
Thế nên, chẳng có gì là trùng hợp cả.
Hứa Trí Minh đặt tay lên vạt áo vest, hơi xoay người, mỉm cười, vươn tay phải ra trước mặt Tần Dĩ Hằng.
Tần Dĩ Hằng bắt tay hắn một chút rồi lập tức buông ra, nói: “Xin chào.”
Hứa Trí Minh lễ độ gật đầu với Tần Dĩ Hằng rồi mới quay sang người đang đứng cạnh anh.
“Sở Nghĩa?” Hắn vô cùng kinh ngạc: “Sao em cũng tới?”
Hứa Trí Minh nhìn Sở Nghĩa, lại ngó Tần Dĩ Hằng.
Sở Nghĩa cười với hắn, khách sáo nói một câu: “Đàn anh.”
Vừa dứt lời, cậu liền phát hiện cánh tay mình bị người bên cạnh kéo nhẹ, sau đó, eo liền bị đối phương ôm lấy.
Hình như Hứa Trí Minh còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng các giảng viên khác đã tới.
Bấy giờ Sở Nghĩa mới phát hiện thầy Trương khoa mình cũng có mặt ở đây.
“Sở Nghĩa?” Nhìn thấy sinh viên của mình, thầy Trương vô cùng kinh ngạc: “Sao trò cũng đến?”
Dứt lời, ông tươi cười tiến lên phía trước, Sở Nghĩa cũng lễ phép bước tới gần. Hai người lịch sự bắt tay nhau, Sở Nghĩa cười nói: “Thầy Trương, lâu lắm rồi em mới được gặp thầy.”
Thầy Trương vỗ vai cậu, bảo: “Đúng thế, lâu lắm không thấy mặt trò.” Nhìn thấy Tần Dĩ Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3574001/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.