Edit & beta: Hoa Tuyết
Đến nửa đêm, Hoa Tịch Uyển đột nhiên bừng tỉnh từ trong mơ, nàng ngồi ở đầu giường nhìn bóng cây in trên cửa sổ, ngớ ngẩn một lúc mới nghiêng đầu nhìn người nằm cạnh mình, sau đó lau lớp mồ hôi trên trán thở phào một hơi.
Một bàn tay ấm áp sờ lên trán nàng, phát hiện trên mặt ướt mồ hôi liền dùng ống tay áo lau giúp nàng, ôm eo nàng hỏi, "Gặp ác mộng sao?"
"Không sao," Hoa Tịch Uyển thấy Yến Tấn Khâu định ngồi dậy, mỉm cười nói, "Chỉ là mơ thấy ta đột nhiên bị rơi từ trên vách núi đen xuống nên hoảng sợ."
"À" Yến Tấn Khâu cười nhẹ, đưa tay sờ sợi tóc mềm mại của nàng, kéo nàng nằm xuống đắp chăn thật kĩ cho nàng rồi nói: "Nghe người già nói, đây là do đang cao lên."
Hoa Tịch Uyển thấy hơi nóng nên rút cánh tay trong chăn ra, "Chàng thấy cô nương nhà ai mười bảy tuổi còn cao lên không?"
"Người khác không có, không có nghĩa là nhà chúng ta không có" Yến Tấn Khâu sờ sờ cánh tay nàng, phát hiện hơi nóng nên không nhét tay nàng vào chăn nữa, "Ngủ đi, có ta ở đây."
Trong bóng tối, Hoa Tịch Uyển không thấy rõ biểu cảm của yến Tấn Khâu nhưng nàng có thể khẳng định, nhất định ánh mắt của Yến Tấn Khâu không dịu dàng như lời hắn nói. Nhắm mắt lại, nghe tiếng ngọn cây xào xạc trong gió đêm ngoài cửa sổ, nàng nhếch môi cười, hư tình giả ý thì sao, miễn nàng có thể sống thư thả thoải mái là được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao-trang/2111112/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.