Mễ Nhu nhân lúc anh vẫn còn chưa tỉnh, nhanh chóng mặc lại quần áo sau đó bước ra khỏi phòng, nhưng cô chỉ vừa mở cửa ra thì quản gia đã đứng ở bên ngoài phòng, chuẩn bị gõ cửa.
Trong lòng Mễ Nhu vô cùng hoảng loạn, cô vội vàng né tránh ánh mắt của quản gia và bỏ chạy xuống lầu.
Tề quản gia nhìn dáng vẻ hớt ha hớt hải của cô liền nảy sinh nghi hoặc, chú ấy nheo mắt lại, không dám suy diễn lung tung, gấp gáp bước vào phòng anh.
Lúc này, Chu Thế Tước cũng đã tỉnh, anh vươn vai, trên người không mặc gì, gương mặt còn lộ ra sự mệt mỏi.
“Thiếu gia, chuyện này…” Tề quản gia cả kinh nhìn anh, chú ấy tuy biết bên ngoài anh có rất nhiều tình nhân cũng thường hay qua lại với nhiều cô gái, nhưng chú ấy không dám tin anh lại làm chuyện như vậy với một nữ hầu, chú ấy nhất thời bị sốc, không biết nên mở lời như thế nào.
Chu Thế Tước chậm rãi mở đôi mắt phượng ra nhìn Tề quản gia, không chút mảy may lo sợ, thậm chí còn vô cùng điềm tĩnh, anh nói: “Chú cũng đã nhìn thấy rồi đấy, mọi chuyện chính là như vậy.”
Nghe anh nói thế quản gia cũng không biết phải nói gì, chú ấy thở dài: “Thiếu gia, cậu hồ đồ quá rồi.”
Chu Thế Tước mặt vô biểu tình, anh nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ, bên ngoài ánh nắng thật chói chang, cứ như thể mọi ngóc ngách trên thế gian đều được ánh mặt trời chiếu rọi, chưa từng tồn tại bóng tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai/3499832/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.