Đèn đỏ, xe chậm rãi dừnglại.
Chu Hàn quay đầu, chỉ thấy ánhmắt của Lâm Lệ nhìn chằm chằm phía ngoài, vẻ mặt rất chăm chú, nhưng ánh mắt thìtrống rỗng.
Từ khi lên xe, cô cứ ngồi nhưvậy, thậm chí đến tư thế cũng không đổi, mà cái trán vừa nãy không cẩn thận đụngvào giờ có chút hồng hồng , hơi sưng, nhưng dường như cô không thèm quantâm.
Chu Hàn trầm tĩnh nhìn cô mộtlúc lâu. Cho đến khi đèn đỏ chuyển, những chiếc xe phía sau bất mãn bấm còi thúcgiục, lúc này mới hồi phục tinh thần, lái xe rời đi.
Khi Chu Hàn đậu xe ở tầng hầmnhà để xe công ty, Lâm Lệ vẫn giữ nguyên tư thế cùng vẻ mặt, như là không hềbiết họ đã đến nơi.
Chu Hàn im lặng, tắt máy, cũngkhông lập tức mở cửa xuống xe.
Suy nghĩ của Lâm Lệ vẫn dừnglại ở thời khắc vừa rồi, trong đầu còn sót lại vẻ mặt của Trình Tường. Tronglòng lạnh lẽo giống như những mảnh vỡ thủy tinh, rơi lả tả đầyđất.
Vì sao trái tim lại đau đớn thếnày, giống như bị kim châm rất khó chịu.Cô cho rằng lúc thấy anh ta xoay ngườirời đi, lúc bác sĩ nói đứa bé không còn, cũng là lúc cô quyết định kết thúc mốitình suốt mười năm này. Nhưng khi thấy vẻ mặt nghi vấn của anh ta thì lại đaulòng, đau lòng cho tình cảm mười năm của mình lại trao cho một người không hềtin tưởng mình, bản thân càng vì thế mà đau đớn cho cái giá phải trả, quả thậtkhông đáng giá.
“Cô còn muốn nhớ thương cuộctình vô nghĩa với anh ta kia bao lâu nữa?” Thanh âm Chu Hàn lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/95969/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.