Lúc Lâm Lệ lái xe tới trườnghọc, Tiểu Bân đã được cô giáo dẫn tới đứng ở cửa, Lâm Lệ mở cửa xuống xe, cóchút xin lỗi nhìn cô giáo chủ nhiệm lớp của cậu bé nói: "Xin lỗi đã tới muộn."Thật ra thì vốn là sẽ không tới muộn, nhưng mà hôm nay cũng không biết Chu Hànxảy ra chuyện gì, buổi chiều lúc chuẩn bị họp thì phát ra tức giận lớn, liềnvung tay làm cho cà phê cô mang tới, trực tiếp đổ lên trên văn kiện quan trọng,cho nên một buổi chiều này bọn họ phải làm lại giấy tờ văn kiện kia, đợi đến lúclàm xong, thì mới phát hiện đã muộn, vội vàng gọi điện cho cô giáo của tiểu Bân,phiền cô ấy ở lại với bé đến lúc cô tới.
Cô giáo Trần kia buông bàn taycủa tiểu Bân ra, để cho bé đi về phía Lâm Lệ, rồi cười ngẩng đầu nhìn Lâm Lệnói: "Không có chuyện gì, chỉ là lần sau nếu Chu phu nhân có chuyện không thểkịp thời tới đây, thì xin cô gọi điện thoại tới báo cho chúng tôi biết, nếukhông đến lúc đó các người không tới đây đón, mà cô giáo lại không biết, đứa nhỏvạn nhất xảy ra chuyện gì sẽ không tốt."
"Nhất định nhất định!" Lâm Lệvội vàng gật đầu, đưa tay nghĩ muốn nắm tay của bé, lại bị bé xoay người tránhné.
Lâm Lệ hơi có chút lúng túngcười cười với cô giáo Trần, đối với người ‘mẹ ghẻ’ như cô, tên nhóc này vẫnkhông có chào đón. Mặc dù mấy ngày nay đều là cô tới đón bé tan học, nhưng mà từtrước đến giờ, bé cũng không cho cô nắm tay của bé.
Thấy thế, cô giáo Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/95958/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.