Có chút ngoài ý muốn khi mớisáng sớm Tô Dịch Thừa đã gọi điện cho anh, nhưng mà vẫn trực tiếp bấm bàn phímnhận điện thoại: “Alo”,
“Muốn cùng đi uống rượu không,hôm nay mình không bận việc gì.” Giọng nói ôn nhuận của Tô Dịch Thừa từ điệnthoại truyền đến, giọng điệu mang theo hương vị trêu chọc.
Chu hàn cười khẽ, khóe môi khẽnhếch lên ý cười rõ rệt: “mình không có thói quen uống rượu buổi sáng.”Vừa nóivừa đi đến tủ quần áo, tối qua ra không ít mồ hôi, người thấy dính dính thật khóchịu.
“Nghe ra tâm trạng cậu hôm naykhông tệ.” Bên kia điện thoại Tô Dịch Thừa vừa cười vừa nói.
“Ăn được ngủ ngon, tâm trạngkhông có lý do không tốt.” Quan trọng là người nào đó đã thông suốt rồi, trướclúc anh hao hết kiên nhẫn rồi đã đáp lại anh, đương nhiên, những chuyện riêng tưnày anh sẽ không nói cho Tô Dịch Thừa, tránh cho cậu ta lại chê cườianh.
Nghĩ tới buổi sáng Lâm Lệ dựavào trong lòng mình, Chu Hàn không khỏi khẽ cười thành tiếng.
Tiếng cười tuy rất nhẹ nhưngbên kia điện thoại lỗ tai Tô Dịch Thừa lại nhạy cảm nghe được, hỏi: “ Cậu đangcười sao?”
Chu Hàn cầm quần áo chuẩn bịsẵn, đi vào phòng tắm, nhìn vào gương lớn, nhìn chính mình trong gương, quảnhiên thấy ý cười nhợt nhạt trên môi, nói: “từ khi nào cậu lại học được tính bátquái của Diệp Tử Ôn vậy?” Vừa nói vừa đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc vì ngủ mànhìn dựng đứng lên.
Như vậy thật không giống tínhcách của cậu ta, trong ba người bọn họ, Diệp Tử Ôn là người nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259951/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.