Lâm Lệ lái xe trở về, dọc theođường đi liên tục nghĩ đến những lời Tô Dịch Thừa nói với cô trong quán càphê.
“Trước kia em và Trình Tường cótình cảm mười năm, thậm chí còn có con, cuối cùng cũng không thể kết thành vợchồng, nếu như nói hai người kết hôn rồi sống chung với nhau là một loại duyênsố, vậy thì em và Chu Hàn sao không phải là không có cái duyên nàychứ.”
Xe dừng lại ở bãi đậu xe củatòa nhà, Lâm Lệ không lập tức xuống xe.
Ngửa đầu tựa vào ghế ngồi, nhắmmắt lại, có rất nhiều hình ảnh của cô và Chu Hàn xuất hiện trong đầu, rõ rànghai người sống chung không bao lâu, thậm chí chưa tới nửa năm, nhưng khi nhớ lạivề hai người thì thấy có rất nhiều điều, nhiều đến mức nhanh chóng vượt qua 10năm của cô và Trình Tường.
“Thật sự là duyên số vợ chồngsao?”
Lẩm bẩm thấp giọng hỏi, cũngkhông biết là hỏi mình hay hỏi người nào.
Lại ngồi trong xe chốc lát, LâmLệ mới mở cửa đi xuống, xách túi xách đi về phía thang máy, trong lòng suy nghĩtối nay chỉ có một mình có nên nấu chút gì đó ăn tạm không.
Mở cửa đi vào, lúc vừa định lấydép từ trong tủ giày dép ra thay thì có chút ngoài ý muốn thấy giày Chu Hàn cởilung tung, nơi này một chiếc, nơi kia một chiếc.
“Đã trở về rồi?” Nhỏ giọng nóithầm, đưa tay để giày anh ngay ngắn lại, lấy dép để thay.
Trở về phòng cất đồ của mình,thay bộ quần áo thoải mái, giơ tay lên nhìn giờ, đã hơn sáu giờ, vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259949/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.