Không biết là do tâm trạng haybởi vì vừa mới bị đập vào trán, Lâm Lệ cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người đềumỏi mệt. Nằm trên giường không bao lâu thì cô đã ngủ thiếp đi, nhưng giấc ngủlại không hề yên ổn.
Dù mắt đã nhắm nhưng Lâm Lệ lạirơi vào thế giới trong mộng. Cô mơ thấy thời gian trước đây khi cô và TrìnhTường ở bên nhau, còn có cảnh hai người làm đám cưới, từng hình ảnh đó như mộtđoạn phim vụt qua đầu cô, cuối cùng cô mơ thấycảnh trước thang máy chiều nay mẹTrình Tường quỳ xuống cầu xin cô đến bệnh viện thăm TrìnhTường.
Cứ như cái đĩa phim, lặp lạihết lần này đến lần khác, chiếu đi chiếu lại dáng vẻ khóc lóc cầu xin của bàta.
Nỗi bất an và khó chịu tronglòng khiến Lâm Lệ phải mạnh mẽ mở mắt ra, cô thở hổn hển, hô hấp có chút dồndập.
“Sao thế?” Một giọng nói trầmthấp vang lên bên tai, Lâm Lệ quay đầu lại mới phát hiện Chu Hàn đã ở cạnhgiường từ lúc nào, trong tay đang cầm cái tăm bông, trên tủ đầu giường có đặtmột lọ dầu hoa hồng (giống dầu gió ở VN),mùi dầu nồng đậm xông vào mũi, khôngkhỏi làm Lâm Lệ nhíu mày.
“Gặp ác mộng à?” Chu Hàn hỏi,động tác tay vẫn không ngừng lại, liên tục dùng tăm bông chấm chút dầu hoa hồngrồi thoa thoa lên trán của cô.
Lâm Lệ chịu không nổi cái mùinày, bèn quay đầu né tránh: “Tôi không cần bôi thứ này đâu.”
“Nó có tác dụng tiêu sưngnhanh, đồng thời làm tan máu tụ.” Vừa nói anh vừa nhẹ nhàng xoay mặt côlại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259944/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.