Chu Hàn ngồi ở phía sau bàn làmviệc, ngòi bút trên tay xoay, ánh mắt lại nhìn chằm chằm phía cửa, cánh cửaphòng làm việc không đóng lại, nhìn xuyên qua là có thể thấy Lâm Lệ ngồi ở ngoàikia.
Khẽ nhíu mày, thu hồi lại ánhmắt, lại nhìn chằm chằm điện thoại trên bàn một lúc lâu, cuối cùng đưa tay gọinội tuyến, điện thoại trên bàn thư ký của Lâm Lệ vang lên, chỉ thấy Lâm Lệ nhìnđiện thoại như là suy nghĩ một lát, lúc này mới đưa tay lênnghe.
Bên tai Chu Hàn truyền đếntiếng cô, “a lo, Chu tổng.” Khách sáo mà xa cách, chỉ mang tính chất côngviệc.
“Em đi vào đây một lát.” Giọngnói Chu Hàn có chút trầm thấp.
Lâm Lệ không động đậy, chỉ hỏiqua điện thoại: “Có chuyện gì không?”
Chân mày của Chu Hàn dường nhưnhăn thêm chút nữa, im lặng một lúc lâu mới mở miệng: “Pha cho anh ly càphê.”
Nghe vậy, Lâm Lệ ở ngoài cửatrả lời rất dứt khoát, “Vâng, tôi biết rồi.” Vừa nói xong liền cúp điện thoại,đứng dậy đến phòng pha nước.
Chu Hàn cúp điện thoại, nhìnthân ảnh ngoài cửa biến mất khỏi tầm mắt của anh ở chỗ ngã rẽ.
Từ sau lần anh thổ lộ lúc sayrượu kia, Lâm Lệ càng tránh anh hơn nữa, không có việc cần thiết, tuyệt đối sẽkhông nói chuyện với anh, thậm chí là liếc nhìn anh cũng không. Ở nhà thì khôngcần phải nói rồi, ở công ty cũng vậy. Anh biết là cô cần thêm thời gian, nhưngcũng không có nghĩa sự chịu đựng của anh là vô hạn.
Ánh mắt Chu Hàn trước sau vẫnnhìn chằm chằm phía cửa, cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259942/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.