“Cô đang luyện thiết đầu công sao?”
Lâm Lệ xoa đầu xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy ChuHàn đứng ở cửa phòng tắm, giờ phút này đã thay đổi một bộ quần áo khác, đầu tóccũng được chải cẩn thận tỉ mỉ.
Lúc này Lâm Lệ mới nhớ tới tối hôm qua mình bị mẹ ép dọnvào phòng, bởi vì không muốn bị người nào đó chiếm tiện nghi, cho nên mới đemchăn nệm nằm dưới đất.
Xoa cái ót, Lâm Lệ vẻ mặt đau khổ từ trên mặt đất bòdậy, bò dậy rồi mới phát hiện toàn thân mình cao thấp đều đau dữ dội, cùng mệtmỏi rã rời, ngay cả đứng dậy cũng cảm thấy rất khó chịu.
Chu Hàn vòng tay ôm ở trước ngực, tựa vào cửa phòng vệsinh, nhìn Lâm Lệ cười như không cười nói: “Tối hôm qua tôi cũng đã nói không đểý cô nằm trên giường.” Ngữ điệu kia, lạnh nhạt căn bản đang chê cườicô.
Lâm Lệ trợn mắt nhìn anh, tức giận nói: “Vậy sao anhkhông phong độ một chút tặng giường cho tôi.” Vừa nói, vừa xoa đầu đi về phíaanh.
“À, tôi cũng không phải là một thân sĩ có phong độ.” ChuHàn nhún nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Lâm Lệ lười cùng anh nói nhảm nhiều, lướt qua anh đithẳng vào phòng tắm, trực tiếp đóng cửa.
Chu Hàn nhìn cô dập mạnh cánh cửa phòng toilet, khóemiệng nụ cười.
Đợi Lâm Lệ rửa mặt xong, dọn dẹp chăn bông trong phòngngủ xong lúc đi ra phòng khách, phát hiện Chu Hàn cùng cha mẹ cũng đã ngồi quâyquanh trước bàn ăn ăn điểm tâm, mà giờ khắc này Chu Hàn đang khách khí nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259903/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.