Bởi vì buổi tối coi như là bữacơm người hai nhà chính thức gặp mặt, cho nên buổi chiều trước giờ tan tầm, ChuHàn quay về chuẩn bị đón Lâm Lệ và ba Lâm mẹ Lâm cùng nhau đi tới nhà hàng, vềphần nhà hàng, sáng sớm tinh mơ ngày hôm qua mẹ Chu đã gọi điện thoại tới đâynói đã đặt xong rồi, đến lúc đó bọn họ cứ thế đến là được.
Buổi chiều Chu Hàn trước đó đãgọi điện thoại báo cho Lâm Lệ thời gian buổi tối ăn cơm, cho nên lúc anh từtrong công ty lái xe trở lại, ba Lâm mẹ Lâm hai người cũng đã chuẩn bị xong, bấtcứ lúc nào cũng có thể ra cửa.
Chu Hàn để cho ba Lâm mẹ Lâmngồi trong ở trong phòng khách một lát, còn mình thì đặt cặp công văn trên tayvào trong thư phòng sau đó mới chuẩn bị trở về phòng thay quần áo rangoài.
Lấy bộ quần áo phù hợp từ tủ quần áo ra thả lên trên giường, Chu Hàn cởi áo vest chuẩn bị bắt đầu thay quầnáo, nhưng vừa mới tháo mấy nút cổ áo sơ mi, cửa phòng đã bị người từ bên ngoàimở ra.
Ngoài cửa Lâm Lệ liếc nhìn bênkia phòng khách, xác định ba mẹ không hề nhìn về phía bên này, lúc này mới hơilén lút đi vào, sau đó khóa trái cua phòng. Lúc xoay người lại vừa lúc chống lạiánh mắt cười như không cười của Chu Hàn.
Chu Hàn buồn cười nhìn cô, haingày này chung đụng, anh thế nhưng phát hiện người phụ nữ này cũng có một mặttrẻ con thú vị như vậy, anh cho là cô chỉ là một người đè nén tâm tình mình ravẻ kiên cường, thì ra đôi khi cũng sẽ làm chuyện ngốc nghếch, mà bộ dạng làmchuyện ngốc nghếch còn đặc biệt thú vị, dễ thương.
Lâm Lệ trợn mắt nhìn mắt anh,đi về phía anh, không đợi anh mở miệng, trực tiếp chất vấn: “Buổi sáng anh đãnói gì với mẹ tôi?”
Chu Hàn đầu tiên là nhướng mi,rồi sau đó lại nghĩ tới cái gì, hiểu rõ gật đầu, chỉ lạnh nhạt nói: “À, cô biếtrồi hả.” Lúc đang nói chuyện giọng điệu nhàn nhạt, giống như không phải nóichuyện của mình vậy, nói xong liền xoay người sang chỗ khác tiếp tục cởi áo sơmi của mình.
Lâm Lệ trợn mắt, hung hăng nhìnanh chằm chằm, bất mãn nói: “Anh sao lại nói hươu nói vượn với mẹ tôi, anh cònngại chuyện chưa đủ loạn sao? !” Cô cảm thấy cô quả thực đang bị anh bày trò,khắp nơi chế ngự, rõ ràng trận diễn này làm cho cha mẹ nhìn theo lý mà nói làphát triển theo hướng cô muốn mới đúng, nhưng mà hiện tại, cô lại chỉ có thể bịđộng đi theo bước chân của anh, hơn nữa vĩnh viễn không biết anh có thể độtnhiên ở chỗ nào đó thêm cái gì hay không, lại đột nhiên thay đổi ở chỗ nào đó,cô cũng không phải là diễn viên chuyên nghiệp, cô đâu có được năng lực tùy cơứng biến.
Chu Hàn đưa lưng về phía cô,không có xoay người nói: “Là mẹ cô hỏi tôi, cho nên tôi mới trả lời như vậy.”Vừa nói, động tác trên tay cũng không có dừng lại.
“Vậy anh sao anh lại nói tôikhông muốn bị anh quấy rầy mới khăng khăng phân phòng” Anh vừa nói như vậy ngượclại, trực tiếp đổ toàn bộ trách nhiệm cho cô, còn bản thân anh thì tiêu dao tựtại.
Chu Hàn quay đầu, toàn bộ nútáo áo sơ mi đã bị cởi ra, trực tiếp cởi áo sơ mi ra ném tới trên giường, lộ ravóc người rắn chắc, Chu Hàn vóc người rất tốt, không mập nhưng tinh tráng, damàu đồng cổ thịt rất săn chắc, thậm chí trên bụng cũng thấy từng múi cơ bụng,khêu gợi giống như những vận động viên tập trong phòng thể thao lâu nămvậy.
Lúc Lâm Lệ còn bị vóc người củaanh đánh sâu vào đã có chút ít thẫn thờ, Chu Hàn đã đến gần cô, ánh mắt nhìnthẳng cô, hỏi: “Vậy tôi đây nên nói như thế nào? Nói thực cho bọn họ biết chúngta chỉ là vợ chồng giả, chỉ là đang diễn trò cho bọn họ yên tâmsao?”
Lâm Lệ nuốt một ngụm nước bọt,phản ứng trở nên có chút chậm chạp, chỉ theo bản năng mở miệng nói: “Đương,đương nhiên không được rồi…”
Chu Hàn cười, cúi đầu liếc nhìnthân thể của mình, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, lần nữa nâng mắt ánhmắt kia thâm thúy như cũ, vừa tiến tới gần cô một bước, hỏi: “Hay là nói thật rathì cô cũng không ngại chúng ta chung chăn gối?”
Anh tiến tới gần, Lâm Lệ lui vềphía sau, căn bản cũng không có thời gian nghĩ tới anh đang nói cái gì, cuốicùng bị anh bức lui không còn đường lùi, lúc này mới ngẩng đầu nhìn anh nuốt mộtngụm nước bọt hỏi, “Cái…, cái gì? Anh mới vừa nói gì?”
Chu Hàn đưa tay chống đỡ tường,vây cô vây giữa vách tường và cơ thể của mình, khóe môi nhếch lên nụ cười tà, cốý giảm thấp âm thanh của mình nói: “Tôi nói cô muốn ở chung phòng vớitôi.”
Lâm Lệ sửng sốt, dường như vẫnđang suy nghĩ hàm ý trong lời nói của anh, sau nửa nhịp mới kịp phản ứng, đỏ mặtmở to mắt nhìn anh lớn tiếng nói: “Làm sao có thể!”
Chu Hàn cười, cố ý trêu chọc côhỏi: “Thật không muốn?” Vừa nói, cả người còn cố ý nghiêng về phía cô mộtchút.
Lần này Lâm Lệ không bị ‘sắcđẹp’ hấp dẫn, một tay đẩy anh ra, lời lẽ chính đáng nói: “Dĩ nhiên không muốn,tôi cũng chưa phải bị điên.”
Chu Hàn bị cô đẩy ra thuận thếcũng lui lại mấy bước, cười nhún nhún vai, nói: “Vậy thì thật đángtiếc.”
Lâm Lệ mặt còn có chút hồng,liếc mắt không nhìn tới anh, chỉ là có chút nhăn nhó nói: “Anh, anh cởi quần áolàm gì?”
Chu Hàn xoay người sang chỗkhác, trực tiếp cầm bộ quần áo từ trong tủ cầm qua thay áo sơ mi cho mình, mộtbên cài nút áo một bên nói: “Thay quần áo a.” Lời nói tự nhiên hoàn toàn khôngcó chút cảm giác xấu hổ.
Lâm Lệ không nói gì nữa, đứng ởđó nghĩ tới chờ cho anh thay quần áo xong một lần nữa sẽ cảnh cáo anh, đừng ởtrước mặt cha mẹ của cô nói lung tung.
Lúc Chu Hàn mặc xong áo sơ mixoay đầu lại thấy cô ngượng ngùng đang nhìn chằm chằm vào cái TV treo trêntường, hai tai dường như vì xấu hổ mà giờ đỏ bừng lên.
Khóe miệng nhếch lên, nhìn vềphía bóng lưng của cô tốt bụng nhắc nhở cô: “Cô không có ý định đi ra ngoài sao,tôi hiện tại định thay quần.”
Nghe vậy, Lâm Lệ đầu cũng khôngquay lại trực tiếp bước nhanh ra khỏi phòng, cửa phịch một tiếng liền đóng lại,động tác kia gọn gàng nhanh chóng.
Bên trong phòng Chu Hàn nhìncánh cửa bị đóng lại một lúc lâu, bật cười lắc đầu.
Lâm Lệ sau khi đi ra mặt cònnóng lợi hại, mẹ Lâm thấy không khỏi có chút lo lắng hỏi: “Tiểu Lệ, mặt của consao lại đỏ như vậy? Thân thể không thoải mái sao?”
Lâm Lệ vội lắc đầu, cười cườinói: “Không có, không có… Con hơi nóng, hơi nóng mà thôi.” Vừa nói vừa lấy tayquạt quạt mặt mình.
Nhà hàng nơi hai nhà gặp mặt ăncơm là do mẹ Chu đặt, đặt ở một nhà hàng cấp năm sao, bao một gian phòng, còncẩn thận dặn riêng nhà bếp làm theo khẩu vị nơi quê nhà của LâmLệ.
Vì bữa cơm hôm nay vào buổitối, buổi chiều mẹ Chu còn đi đến tiệm uốn tóc sửa sang lại đầu tóc, một ngàykhông dưới ba lần nhắc nhở ba Chu thời gian buổi tối để trống đừng có bận rộn đixã giao.
Lúc Chu Hàn lái xe chở cả nhàLâm Lệ tới chỗ hẹn, mẹ Chu cùng ba Chu mang theo Chu Tiểu Bân cũng đãtới.
Người quản lý nhà hàng vừa đivừa nói chuyện với Chu Hàn đưa bọn họ tới phòng khách quý đã đặt sắn, mẹ Lâmtheo ở phía sau lôi kéo góc áo của ba Lâm, nhỏ giọng ở bên tai ba Lâm nói: “saotôi cảm thấy Chu gia này cũng không phải là một nhà bìnhthường?”
Ba Lâm không nhìn bà, chỉ gậtđầu, nhẹ giọng đáp lại một câu: “Đặc biệt nữa, sau này cũng chỉ là thônggia.”
Mẹ Lâm không nói thêm gì nữa,bà hiểu ý của chồng, Chu gia này rốt cuộc là gia đình như thế nào đối với bọn họmà nói cũng không quan trọng, bọn họ chỉ là gả con gái, chỉ cần bọn họ đối xửtốt với Lâm Lệ là được.
Người quản lý nhà hàng kia tựmình mở cửa, cười nói với Chu Hàn: “Chu tổng, ông Chu bọn họ đã ở bên trong, tôiđây xuống phòng sắp bếp đưa thức ăn lên.”
Chu Hàn gật đầu với ông ta nói:“Làm phiền.”
Người quản lý nhà hàng mặt đầynụ cười gật đầu, “Không có gì, không có gì, chúc mọi người ăn cơm vui vẻ.” Nóiđến đây mới xoay người rời đi.
Chu Hàn xoay thân mình, nói vớiba Lâm mẹ Lâm: “Cha, mẹ, chúng ta vào đi thôi.”
Ba Lâm gật đầu, cùng mẹ Lâmcùng nhau đi vào trong phòng.
Lúc Chu Hàn xoay người cũngmuốn đi vào lại bị Lâm Lệ một bên bắt được, chỉ thấy cô khom người tới đây ghévào lỗ tai của anh nhỏ giọng cảnh cáo nói: “Hôm nay anh chớ nói lung tungđó.”
Chu Hàn nhìn cô, chỉ cười cười,cũng không nói chuyện.
Lúc này mẹ Lâm và ba Lâm vừa đivào, mẹ Chu liền đứng dậy tới đây đón chào, tươi cười đầy mặt, ngoài miệng nói:“Ông bà thông gia, ông bà đã tới, mau mau mau tới đây ngồi xuống, tới đây ngồixuống.” Lúc đang nói chuyện lôi kéo tay mẹ Lâm dẫn về phía bànăn.
Ba Chu cũng đứng dậy đón chào,khuôn mặt bình thường cũng không hay lộ ra nụ cười gật đầu chào baLâm.
Trước khi đến, mẹ Lâm còn cóchút lo lắng sợ đến lúc này căng thẳng rồi lúng túng, mấy người ngồi vào cùngnhau không biết nói cái gì, nhưng tới đây không tới vài phút đồng hồ bà liềnbuông lỏng tinh thần, bởi vì mẹ Chu là một người thích nói thích cười, từ lúcbọn họ đi vào không để cho cục diện quá tẻ ngắt, lôi kéo mẹ Lâm nói chút ítchuyện phiếm, không khí thoáng cái thân thiện hơn.
Ba Chu làm lãnh đạo đã lâu, mặtnghiêm túc khó nở nụ cười, nhưng mà cũng thật sự coi trọng thông gia tương lai,trên mặt mặc dù cười không khỏi có chút cứng ngắc, nhưng ít nhất thái độ là chânthành.
Bữa cơm này diễn ra rất là hàihòa, lúc nói xong lời cuối cùng mẹ Chu nói về vấn đề đám cưới của Lâm Lệ cùngChu Hàn, theo như ý bà và ba Chu muốn làm đám cưới cho Lâm Lệ và Chu Hàn, bởi vìbọn họ vẫn luôn cảm thấy Lâm Lệ ở xa lấy chồng ở Giang Thành, đã là ủy khuất LâmLệ, giờ còn không có đám cưới giống người ta, vậy thì quá tủi thân Lâm Lệ rồi,Chu gia bọn họ coi cô như con gái ruột của mình mà đối xử, muốn cho cô thứ cônên có.
Thật ra thì ba Lâm mẹ Lâm ngheChu gia nói như vậy, một chút lo lắng còn sót lại ở đáy lòng đối với Lâm Lệthoáng cái tiêu tan, gả con gái, có thể có một người chồng, một nhà chồng tốt,bọn họ còn muốn cầu cái gì nữa, còn có yêu cầu cái gì nữa. Về phần hôn lễ kia,có muốn hay không cũng không còn quan trọng rồi.
Mẹ Lâm cười kéo tay của mẹ Chu,chân thành nói: “Bà thông gia, có những lời này của bà thì hai lão già chúng tôicũng yên lòng rồi, sau này tiểu Lệ nhà chúng ta liền làm phiền cácvị.”
Mẹ Chu cũng cầm lại tay bà,cười nói: “Bà nói gì vậy, đều là người một nhà, đều là người mộtnhà.”
Mẹ Lâm cũng cười, quay đầu liếcnhìn Lâm Lệ và Chu Hàn, nói: “Về phần đám cưới, tôi không có ý kiến gì, nếu bọntrẻ muốn làm thì đương nhiên là tốt nhất, nếu như cảm thấy phiền toái chúng tôicũng tôn trọng ý kiến của chúng nó.”
Nghe vậy, ánh mắt của mọi ngườitoàn bộ nhìn về phía Lâm Lệ và Chu Hàn.
Lâm Lệ gượng cười, quay đầuliếc nhìn Chu Hàn, chỉ thấy anh đang mải chăm chú vào món ăn trên bàn không nóigì.
Mẹ Chu lại biết ý, gọi Chu Hànmột tiếng: “Chu Hàn.”
“Dạ?” Chu Hàn ngẩng đầu, như làcó chút khó hiểu, vẻ mặt nghi hoặc.
“Sao con không nói gì hả, cólàm đám cưới hay không, chúng ta cũng không thể ủy khuất Lâm Lệ nha.” Mẹ Chunói, hàm ý là bảo Chu Hàn đồng ý làm đám cưới.
Chu Hàn hiểu rõ gật đầu, nói:“Làm hay không làm, con đều nghe theo Lâm Lệ.” Vừa nói vừa mỉm cười nhìn về phíaLâm Lệ.
Khóe miệng Lâm Lệ co quắp, dướimặt bàn đưa tay hung hăng bấm Chu Hàn một cái, gượng cười quay đầu nói với mẹChu cùng mấy người khác: “Con nghĩ, con nghĩ hay là không làm cũng được, gần đâytrong công ty Chu Hàn rất bận, đám cưới để sau này, sau này hãynói.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]