Ngô Thiệu Nam mơ một giấc mơ khá kỳ lạ.
Vào năm hai mươi tuổi, y muốn đi nhập ngũ, Sư cọ buồn bã muốn xuất gia.
Ngô Thiệu Nam không hiểu vì sao cậu phải làm thế, hai người xảy ra tranh cãi lớn, cuối cùng Sư cọ bật khóc, nói thật ra thì cậu đã thích y từ lâu, lần này đi nhập ngũ sẽ là năm năm, cậu không muốn xa y.
Cuối cùng, hai người hoá giải hiểu lầm. Ngô Thiệu Nam thành công cưới Bạch Úc về nhà, ân ân ái ái, tám năm sinh bảy đứa.
Nhưng cuộc vui cũng có ngày tàn, vì bản tính ham chơi mà Ngô Thiệu Nam khiến cho vợ yêu buồn phiền, đỉnh điểm là sinh nhật của bé Bảy, y chỉ lo pay lắk, không về kịp.
Bạch Úc muốn ly dị, quyết định mang theo 50% số con về nhà ba ruột, Ngô Thiệu Nam cuống cuồng túm lấy tay cậu, không cho người đi.
"Không được, đây là nhà của chúng ta, em không được phép đi đâu hết."
Bạch Úc lắc đầu như trống bỏi, gương mặt xinh đẹp tràn trề nước mắt. "Thiệu Nam, tôi đã quá mệt mỏi rồi, xin anh hãy buông tha cho tôi đi."
Lúc này, Ngô Bác Việt lại bước ra, một tay ôm trọn thiếu niên vào lòng, nhìn y với vẻ trách cứ.
"Nam Nam, em đúng là không trưởng thành nổi. Nếu đã thích chơi bời như vậy thì không cần phải quan tâm đến cái gia đình này nữa, anh sẽ lo cho em dâu."
Bạch Úc e thẹn, tựa đầu vào lồng ngực ấm áp của hắn, như mới sa vào lưới tình. "Anh cả, có anh thật tốt quá."
Ngô Thiệu Nam:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bap-nuong-tien-sinh-mua-mot-tang-ba/479415/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.