Tôn Ngộ Tường không hiểu vì sao sự tình lại thành ra như thế này.
Rõ ràng là gã chuẩn bị ôm mỹ nhân về nhà rồi, tại sao bây giờ lại phải đối mặt với năm họng súng chỉ vào đầu.
Bạch Úc ngoan ngoãn ngồi trên sofa, thân hình đơn bạc khẽ run rẩy nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp, kiên cường như không chịu đầu hàng trước cường quyền...
Tựa như một đoá hoa sen mọc gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Vừa nhìn thấy bộ dạng khả ái, ngây ngốc này của con trai, Bạch Lâm Sâm đau lòng muốn chết, lại càng muốn cắt đi cái chân giữa của Tôn Ngộ Tường hơn.
Hắn bỏ qua Tôn Ngộ Tường đang bị thuộc hạ đè xuống sofa, lại đây xem Bạch Úc.
Bạch Lâm Sâm sốt ruột xoay quanh, luôn miệng hỏi.
"Bé Đẹp, con có bị làm sao không?"
Bạch Úc ngẩng đầu nhìn cha của y, mắt hoa đào vốn xinh đẹp, tinh xảo nay lại vì bị khi dễ mà trở nên ửng đỏ.
"Không sao, may mà ba đến kịp. "
Nói là thế, nhưng bả vai vẫn không ngừng run rẩy.
Bạch Lâm Sâm: ....
Hôm nay chính là ngày giỗ của Tôn Ngộ Tường.
Tôn Ngộ Tường vừa thấy được vẻ mặt sát khí lẫm liệt của Bạch Lâm Sâm, lại thấy bộ dạng che chở của hắn đối với người đẹp liền hô không xong.
Thả dê nhầm đối tượng.
Hắn run rẩy mà kêu lên.
"Chú Bạch...Chú Bạch....đây là hiểu lầm ....con chỉ muốn làm quen với em nhà mình mà thôi."
Bạch Lâm Sâm ha một tiếng, cố ý kéo dài giọng nói.
"Làm quen?"
"Làm quen lại có thể doạ thằng bé thành như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bap-nuong-tien-sinh-mua-mot-tang-ba/479414/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.