Bùi Túc hay tin Ngô Gia Ý sắp chuyển đi thì hốt hoảng từ ký túc xá chạy một mạch về nhà, đúng lúc nhân viên khuân vác đang di chuyển giường của thiếu niên lên xe vận chuyển.
Hắn tức giận đến mức chửi thề, vội vàng túm Ngô Gia Ý đang héo rũ đứng nhìn sang một bên để hỏi tội.
"Đang yên đang lành cậu muốn đi làm gì."
Ngô Gia Ý bị nắm có chút đau, muốn lấy tay ra lại không thành, cũng đang không vui vì bị bắt rời khỏi nhà, hơi sinh khí nhìn hắn.
"Bảo bảo không khoẻ, tôi đi dưỡng thai, sinh xong sẽ trở về nhà."
Bùi Túc thầm mắng."Biết ngay là thứ nghiệt chủng này tác quái."
"Cậu không được đi đâu hết, cái kỳ chết tiện gì đó cứ nhịn đau một chút là được. Cũng không phải có một mình cậu trải qua, không cần kiều khí như vậy."
Ngô Gia Ý mở to mắt nhìn hắn.
"Nhưng rất đau nha, tôi chịu không được."
Hắn gầm lên."Chịu không được cũng phải chịu, cậu một Omega, đi đến nhà của một Alpha ở mà xem được sao?"
"Ngay từ đầu tôi đã không thích cậu giữ lại chúng, cậu xem, bây giờ xảy ra biết bao nhiêu rắc rối, sớm biết đã không phải là thứ gì tốt lành."
Thiếu niên dựng lên lông mày, mắt đã ẩn ẩn vài tia tức giận." Bùi Túc, sao cậu lại nói chuyện khó nghe như vậy?"
Chẳng phải mọi người đều đã đồng ý cho cậu giữ lại đứa nhỏ, bây giờ hắn nói như vậy là có ý gì.
Bùi Túc hít sâu một hơi, lại nắm lấy tay thiếu niên, ngữ khí cố gắng làm cho nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bap-nuong-tien-sinh-mua-mot-tang-ba/479378/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.