Kẹt một tiếng, cửa được mở, Thông Thiên lão đạo từ bên trong đi ra.“Thần y, nàng sao rồi, đứa bé sao rồi?”
Long Hạo Thiên cùng Hắc Ưng đều chạy vọt tới.“Gấp rút lên đường, lão phu có chút đói bụng rồi.”
Thông Thiên lão đạo duỗi vai, nói.“Người đâu, phân phó ngự thiện phòng chuẩn bị đồ ăn ngon nhất cho ta.”
Long Hạo Thiên lập tức ra lệnh.“Dạ, Vương.”
Công công đứng bên cạnh vội vàng đi truyền chỉ.“Thần y, bên này.Mời dùng chén trà nóng.”
Hắc Ưng tự tay rót cho ông ta một chén trà.
Đi chung cho tới giờ, hắn biết ông ta tính tình cổ quái, nếu ông ta không muốn nói, mặc kệ người ta có làm gì ông ta cũng sẽ không nói.
Có điều hiện giờ trong lòng bọn họ thật sự sốt ruột.“Vừa lúc lão phu đang khát.”
Thông Thiên lão đạo ngồi xuống, nghênh ngang uống trà, mắt cũng không thèm liếc bọn họ một cái.Long Hạo Thiên nghi hoặc theo dõi ông ta, ông ta có thành kiến gì với mình sao? Nhưng vẫn nhịn không được, cung kính hỏi: “Thần y, nàng và đứa bé rốt cuộc thế nào rồi?”
“Trà này hương vị cũng không tệ, có điều không phải lá chè xanh tốt nhất.”
Thông Thiên lão đạo như không nghe thấy hắn nói, chỉ ngồi bình luận chén trà trong tay mình.Long Hạo Thiên chưa từng bị người khinh thường như vậy, ngẫm lại cảm thấy tức giận, nhưng tay đã bị Hắc Ưng nắm chặt lấy, nhìn hắn lắc đầu, ý bảo mình không cần nói nữa, lúc này mới tức giận quay đầu đi.“Thần y, chúng ta quả thực đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813512/quyen-5-chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.