Thích khách? Long Hạo Thiên buông nàng, bước đi ra ngoài. 
Vân Yên lúc này mới ghé xuống giường khóc rống, trong đầu tất cả đều là hình bóng của cha, cuộn tròn trong chăn không để ý tới bên ngoài đang loạn thành một đoàn. 
“Không cho phép lên tiếng, nếu không ta giết ngươi.” 
 Một cây đao đặt trên cổ nàng, nàng lập tức ngưng tiếng khóc lại. 
“Ngươi là ai?” 
 Vân Yên chậm rãi đứng dậy, muốn quay đầu lại nhìn. 
“Không được nhúc nhích.” 
 Kẻ mới tới ra lệnh, không nghĩ tới đây là giọng nói của nữ nhân, có điều nữ nhân cũng tốt, nữ nhân dễ đối phó hơn. 
“Ngươi là thích khách?” 
 Vân Yên lờ mờ hiểu được. 
Hắn còn chưa có trả lời, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng hô: “Thích khách chạy về bên này.” 
 Sau đó là tiếng chân người chạy đến, rồi tướng quân ở bên ngoài hô:“Nương nương, người ở bên trong sao?” 
Vân Yên liền cảm giác được thanh đao trên cổ càng kề sát hơn, vội hét: “Ta ở đây, ta không sao, Vương vừa mới rời khỏi, các ngươi mau đi bảo hộ an toàn cho Vương.” 
” 
Nhưng mà, nương nương, vừa rồi có binh lính bẩm báo thích khách chạy về bên này, mạt tướng muốn vào kiểm tra một chút, sợ thích khách sẽ thương tổn đến nương nương.” 
 Tướng quân ở bên ngoài vẫn kiên trì nói, hắn thật lòng quan tâm nàng. 
“Vậy được rồi, ngươi chờ một chút, ta mặc quần áo.” 
 Vân Yên đáp. 
“Ngươi muốn chết sao, dám cho bọn chúng vào.” 
Nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813299/quyen-3-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.