Long Hạo Thiên thấy khóe miệng nàng khẽ cười, thật sự chướng mắt, không biết nàng đang suy tính điều gì? Hắn chau mày không kiên nhẫn nói: “Bổn Vương không có thời gian chờ ngươi.”
“Vương, ngươi còn nhớ rõ đêm đó đã nói gì không? Ngươi đã nói sẽ cho ta ba cơ hội để giết ngươi, bây giờ là lần đầu tiên, tuy rằng thất bại, nhưng không phải ta vẫn còn hai lần nữa sao, Vương không quên chứ.”
Vân Yên nhìn hắn không nhanh không chậm nói.
Ba cơ hội? Long Hạo Thiên lúc này mới nhớ đến ngày đó đã hứa với nàng, chỉ là vô tình nói mà thôi, không ngờ hiện tại lại bị nàng lợi dụng, môi cười lạnh nói: “Ngươi quả thực thông minh, Bổn vương không hề quên.
Được, Bổn Vương sẽ cho ngươi thêm cơ hội.”
“Ta sẽ tận dụng thật tốt.”
Vân Yên đáp, trong lòng thầm thở ra.
“Ngươi lui xuống trước đi.”
Long Hạo Thiên ra lệnh cho thị vệ vẫn đang một mực đợi lệnh ở bên cạnh.
“Dạ, thuộc hạ cáo lui.”
Thị vệ lui ra ngoài.
Long Hạo Thiên lúc này mới đến trước mặt nàng, con ngươi đen dán vào nàng: “Nhớ kỹ, thời gian của Bổn Vương là có hạn.
Một tháng, nếu sau một tháng ngươi vẫn không thể giết Hắc Ưng, vậy để Bổn Vương…”
câu tiếp theo không cần phải nói nàng cũng hiểu.
“Một tháng? Hắn không phải ở trong hoàng cung này, ta lại không có võ công, làm sao giết hắn được.
Một năm, ta cần một năm.”
Vân Yên cố gắng kéo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813240/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.