Vân Yên chỉ cảm thấy hô hấp không thông, trước mắt hoa lên, rất nhiều hình ảnh tràn ngập phẫn nộ của hắn chồng chéo lên nhau, nàng với tay liều mạng đánh hắn, muốn hắn buông mình ra, có điều tay hắn như núi Thái Sơn, không nhúc nhích gì cả, khiến ý thức nàng càng ngày càng mơ hồ, cảm giác sắp chết đến nơi.
Nhưng nàng không can tâm, không can tâm chính mình cứ vậy chết đi, còn chút ý thức cuối cùng, nàng rút cây trâm trên đầu, hung hăng đâm xuống tay hắn.
“A…”
Long Hạo Thiên chợt thấy tay đau nhói, đành buông lỏng, nhìn thấy cây trâm của nàng đang cắm trên tay mình.
“Khụ… khụ…”
Vân Yên được tự do hô hấp, đột nhiên hít vào không khí, làm cho nàng không nhịn được mà ho khan, thân thể vì thế mà cuộn gập lại.
“Ngươi dám đâm Bổn Vương?”
Long Hạo Thiên tức giận trừng mắt với nàng, nhổ cây trâm trên tay khiến máu theo đó nhỏ từng giọt xuống đất, chưa từng có ai dám làm hắn bị thương.
“Là ngươi ép ta, đâm cũng đã đâm rồi, tùy ý ngươi xử lý đi.”
Nhìn hắn một bộ dạng muốn ăn thịt người, biết hắn sẽ không bỏ qua cho mình, Vân Yên không thèm đếm xỉa đến, chết thì chết, dù sao điều nàng không bận tâm nhất chính là cái chết.
“Không sợ chết đúng không? Bổn Vương đã nói Bổn Vương sẽ không cho ngươi chết, Bổn Vương muốn ngươi còn sống mà nhìn những người khác chết, chết chính là giải thoát, Bổn Vương muốn ngươi sống mà chịu tội.”
Long Hạo Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813238/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.