"Phỉ nhi, chúng ta đi"
"Vâng, chủ tử!" Các nàng không nhìn nữ tử mắt phượng kia nữa, chỉ quay đầu lại, thân hình
lướt qua nhảy lên lưng ngựa, nghiêng người đi qua chiếc xe của nữ tử kia.
Nữ tử mắt phượng nhìn thấy thân thủ của bốn người Tạ Diệu Phỉ thì đáy mắt xẹt qua một tia
sáng rất nhanh, sau đó lại rũ mắt xuống.
Xe ngựa của Tô Khinh Lăng lướt qua xe ngựa của nữ tử mắt phượng kia, ánh mắt hai người
giao nhau, sau đó tự tách ra.
Hai chiếc xe ngựa cách nhau càng lúc càng xa, đi về hai phương hướng khác biệt.
Nửa canh giờ sau, đoàn người Tô Khinh Lăng cuối cùng cũng tới Tu La cung.
Tu La cung là một tòa cung điện bằng đá, thoạt nhìn rất cứng rắn. Mà ngoài cung, một đám
hắc y nhân thân hình cao lớn đang đi qua lại tuần tra.
"Cung chủ, bây giờ chúng ta làm gì?" Xe ngựa của bọn họ dừng lại trong cánh rừng cách Tu
La cung không xa, cũng không đi vào trong ngay lập tức.
"Làm gì à?" Tô Khinh Lăng vỗ về bộ lông mềm mại của sói xám, khóe môi nhếch lên, mang
theo nụ cười khiến cho người ta không đoán ra được "Cái này mà còn hỏi sao? Đương nhiên
là đập phá Tu La cung, báo thù rửa hận rồi"
Nháy mắt, bốn người chợt ngây ngốc, nhưng đã hiểu ra rất nhanh. Xem ra cung chủ là muốn
nghênh ngang đi vào rồi, tuy rằng rất lỗ mãng nhưng cũng vì đây là cung chủ của các nàng,
mọi chuyện đều rất đương nhiên.
"Đi thôi"
Tô Khinh Lăng giơ tay lên, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-ong-xa-dep-trai/1615358/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.