Trong lúc chờ đợi, bác sĩ trực ban bị ánh mắt tha thiết vờn quanh, khuôn mặt ông lạnh lùng nói: “Bệnh nhân nôn ra máu do tổn thương niêm mạc dạ dày cấp tính do uống rượu, cô là người nhà, phải không, đưa đến bệnh viện ngay.”
Mọi người sửng sốt, sau đó đồng loạt nhìn sang Nguyễn Minh Trì.
Bác sĩ trực ban hỏi: “Sao vậy? Cậu là con trai bệnh nhân?”
Nguyễn Minh Trì nói: “… không phải, là tôi, đụng ngã ông ấy.”
Những người khác vội vàng nói: “Đúng đúng, cậu ta đụng ngã chú ba, cậu ta đến trả tiền viện phí…”
Bác sĩ trực ban không chịu nổi, nói: “Xuất huyết dạ dày do va phải người? Làm gì có chuyện đó. Tôi kiểm tra, bệnh nhân không có vết thương nào khác, mà chảy máu dạ dày do uống quá nhiều, nếu không chú ý giữ gìn thì đừng ỷ lại vào người khác.”
“Nhưng…” Bạn nhậu đảo mắt, còn có chút không vui, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng thật ra vợ bệnh nhân da mặt mỏng, miệng vừa lẩm người đàn ông trong nhà, vừa lật thẻ ngân hàng đi làm thủ tục nhập viện.
Bác sĩ xoay người đi xem bệnh nhân, vừa quay lại, bên ngoài phòng cấp cứu chỉ còn lại Nguyễn Minh Trì, Quý Hạo, còn có bốn gã đàn ông lực lưỡng say khướt.
Có người la lên một câu: “Tuy bác sĩ đã nói như vậy, nhưng đụng ngã người ta, cậu cũng không thể mặc kệ.”
Một người khác gật đầu: “Có lẽ ổng sẽ không hộc máu nếu cậu không đụng ngã.”
Người cuối cùng nói: “Xấu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467746/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.