Vào ngày thứ ba sau buổi thử vai, khi Nguyễn Minh Trì trở lại công ty, cậu đã bị sếp Lưu gọi vào văn phòng: “Tối nay có một bữa tiệc, cậu phải tới đấy, cơ hội thử vai lần này của cậu khá cao, công ty quyết định giúp cậu có nhiều mối quan hệ hơn, tự cậu cũng phải cố gắng, biết chưa?”
Nguyễn Minh Trì hỏi: “Là bữa tiệc gì?”
Sếp Lưu nhìn sâu vào cậu, nói: “Bữa tiệc của phó Quý.”
Nguyễn Minh Trì ngay lập tức cau mày.
Sếp Lưu nhìn vẻ mặt của cậu, nhớ tới bên kia có dặn dò sâu xa bèn kiên nhẫn nói: “Chuyện lần trước tôi còn chưa kịp nói với cậu, nhưng lần này đừng có cáu kỉnh nữa, có lẽ cậu không quan tâm đến nhân vật của một bộ phim như vậy, cảm thấy mình có thể về quê phát triển nhưng công ty của tôi lại ở đây, vì một nghệ sĩ ảnh hưởng đến cơ hội thăng tiến của công ty, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải nên hôm nay nếu phó Quý không quá đáng, cậu vẫn nhận cho tôi, biết chưa?”
Sếp Lưu dừng một lát lại nói: “Nghe nói bộ phim lần này cậu thử vai không kém, công ty Thiên Địa cũng có ý định tích cực phấn đấu để chiếu trên đài, cơ hội tốt như vậy, cậu vẫn nên quý trọng một chút đi.”
Nguyễn Minh Trì có thể nói gì? Chỉ đành phải đi.
Cậu và người quản lý ngồi ở phía sau xe bảo mẫu, các lãnh đạo công ty phía trước đang nói chuyện ầm ĩ, Nguyễn Minh Trì ngồi ở phía sau có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467744/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.