Sau một thời gian dài gần như biến mất khỏi trường học một cách bí ẩn,cuối cùng Khải Ân cũng xuất hiện ở lớp học vào đúng ngày thi Học Kì vớimột sự thay đổi rất lớn, thậm chí là hoàn toàn. Khải Ân bây giờ khôngcòn đáng sợ nữa, có chút gì đó trầm lắng và điềm đạm hơn, nhưng cũnglạnh nhạt đi vài phần. Cậu vẫn kiêu ngạo và xa cách nhưng ánh mắt khôngcòn khiến người khác phải run rẩy, mái tóc đầy màu sắc cũng tự nhuộm đen thành bao giờ. Ngoài ra, tính cách cũng có một sự chuyển biến rất lớn.
Khải Ân kéo ghế ngồi cạnh Thụy Du, đánh mắt nhìn qua cô một chút. Thấy côchỉ nhìn mình trân trân mà không nói gì cậu liền cất tiếng.
- Chúng ta đã lâu không gặp, đến một câu chào hỏi cậu cũng không muốn nói hay sao?
Thay vì cảm thấy nguy hiểm và phải trốn tránh như trước đây, lúc này Thụy Du cảm thấy Khải Ân có phần đáng thương. Giọng nói này tựa như cô bỏ rơicậu vậy.
- Không phải không muốn nói nhưng mà chưa nói thì cậu đã nói mất rồi.
- Nói dối. Rõ ràng cậu không muốn làm bạn với tôi. Cậu sợ tôi. Trước vẫn vậy. Sau này vẫn thế.
Khải Ân nhớ lại lần cuối cùng bọn họ gặp nhau, nếu không tính lần cậu nằmngủ trong phòng thể dục và vô tình nghe lén thì quả thật ấn tượng của cô về cậu chẳng có gì tốt đẹp. Có khi cảnh cậu trả thù đã khiến cô sợ hãirồi chăng?
Nhưng dù sao thì trong suốtthời gian qua Khải Ân cũng đã thay đổi rất nhiều. Trong mắt mọi người,đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-anh-bang-tat-ca-sinh-mang-cua-em/1327365/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.