Chương trước
Chương sau
Hết giờ học buổi sáng Thụy Du liền theo Tú Nhi đến canteen ngay lập tức. Từ sáng đến trưa cô vẫn không có gì bỏ bụng. Nếu không vì cãi nhau với Lan Anh chiếm hết thời gian thì cô đã không cực khổ như thế này. Với một người luôn ăn uống đầy đủ như cô thì việc nhịn ăn sáng không khác nào một cực hình. Cả người mệt mỏi vô lực, không còn chút năng lượng nào.
Lịch học một ngày của trường Royal tương đối nhẹ nhàng. Toàn bộ học sinh học chính khóa vào buổi sáng. Còn buổi chiều là thời điểm để các câu lạc bộ đội nhóm cùng nhau sinh hoạt. Với những người không tham gia bất kì nhóm nào thì có thể đến thư viện tìm tài liệu hoặc ở trong lớp học bài. Chủ yếu là sinh hoạt tự do nhưng vẫn dưới sự giám sát nhất định của đội ngũ giám thị để ngăn ngừa những hoạt động không lành mạnh tựa như hút thuốc, đánh bài...
Lúc này ở trường đang vào giờ nghỉ trưa, không gian khá yên tĩnh. Trừ khu vực canteen tương đối đông đúc thì ở mọi nơi đều vắng vẻ. Trên đường đi xuống canteen, Thụy Du nhìn thấy một vài học sinh mặc đồng phục khác với bọn họ nên không khỏi tò mò. Về mặt kiểu dáng thì không khác với cô là bao nhưng về màu sắc thì hoàn toàn khác biệt.
_ Này Tú Nhi, những học sinh kia học cùng trường với tụi mình à? Tại sao đồng phục của bọn họ lại là màu xanh? - Thụy Du nhỉ vào nhóm nữ sinh đang ngồi nói chuyện dưới gốc cây rồi hỏi.
_ Ừ. Bọn họ học khu B. Trường Royal có hai khu A và B. Khu A là bán trú đồng phục đỏ, khu B là nội trú đồng phục xanh. - Tú Nhi giải thích.
Thụy Du nghe xong liền nhớ lại lời của Hoàng Minh vào tối hôm qua. Qua lời nói của cậu ta quả thật có nhắc đến Royal A và Royal B, thì ra ý nghĩa là như thế này.
_ Mà Thụy Du này. - Tú Nhi nói tiếp.
_ Hử?
_ Nếu không có chuyện gì thì đừng để ý tụi bên khu B. Tụi nó tính cách dữ dằn, lỡ chẳng may lại gây chuyện hiểu lầm gì đó phiền phức lắm. Không khéo hai khu đánh nhau mất. 
Tú Nhi vừa nói vừa làm động tác run rẩy để chứng minh độ chân thật trong lời nói của mình.
_ Nghiêm trọng vậy à? - Thụy Du nghi ngờ. Sẽ không khủng khiếp như vậy chứ.
_ Ừ. Chẳng biết hai khu thù ghét nhau từ lúc nào nhưng là kiểu không đội trời chung ý. Đáng tiếc lại sinh hoạt cùng một mái trường. Hơn nữa người đứng đầu bên khu B nhìn khủng bố hơn ba anh đẹp trai bên 12A1 nhiều. Bên khu tụi mình, anh Dương, anh Minh, anh Thiên đứng đầu đều khá thân thiện không như Khải Ân bên khu B. Cậu ta bằng tuổi tụi mình mà đã leo lên đứng đầu 3 khối. Lúc nào cũng dùng bạo lực để giải quyết. Sợ lắm.
Tú Nhi lo bạn mình gặp phiền phức nên dùng tất cả những thông tin mà mình biết tận tình giải thích, khuyên nhủ. Thụy Du cũng không hề phụ lòng Tú Nhi. Cô đem tất cả mọi thứ ghi nhớ kĩ trong đầu để không gây chuyện. Cô cũng nghe đến tên Khải Ân qua lời nói của Nhất Thiên tối hôm qua. Chắc hẳn là thủ lĩnh bang Demons đại diện cho Royal B. Dùng bạo lực để giải quyết vấn đề không phải là một lãnh đạo tốt. Chắc chắn rất độc đoán và kiêu ngạo. Thụy Du cảm thấy cậu chủ Đình Dương nhà mình cùng đồng bọn vẫn tốt đẹp hơn nhiều.
Khi hai người đến canteen thì số học sinh đang dùng bữa không đông lắm. Tú Nhi kéo tay Thụy Du đến một quầy phục vụ ở cửa ra vào rồi nhanh nhẹn nói với nhân viên đang đứng ở quầy.
_ Vương Tú Nhi và Vũ Thụy Du 11A9 ạ.
Người nhân viên nọ nghe xong liền đặt lên bàn hai tờ giấy nhỏ màu vàng, vui vẻ nói.
_ Phiếu ăn của hai em đây. Dùng bữa ngon miệng.
_ Em cảm ơn chị.
Tú Nhi dường như vô cùng quen thuộc với thủ tục này liền cầm lấy phiếu ăn rồi kéo tay Thụy Du đến khu vực nhận cơm. Thực đơn ở trường vào buổi trưa vô cùng phong phú. Theo thứ tự sắp xếp hôm nay là món Hàn nên từ đầu đến cuối dãy là các món ăn truyền thống của Hàn Quốc như cơm trộn, bánh gạo, Kimbap, canh Kim chi, thịt nướng các loại... Khiến một người nhịn ăn cả buổi như Thụy Du nhìn không chớp mắt.
_ Hơn một tuần rồi chưa ăn lại món Hàn, ăn món nào trước ta. Thụy Du, cậu thích ăn gì? - Tú Nhi nhìn tới nhìn lui một lượt, vô cùng khó khăn để quyết định.
_ Cơm trộn đi. - Thụy Du chọn đại một món. Cô đã quá đói để suy nghĩ chọn lựa.
_ Cô ơi cho con hai phần cơm trộn ạ. 
Tú Nhi nói với nhân viên nhà bếp rồi cầm phiếu ăn đi nhận cơm. Sau đó cả hai đi ngang qua tủ mát để lấy nước uống rồi mới chọn bàn ngồi.
_ Canteen trường... có vẻ hoành tráng nhỉ?
Thụy Du vừa ăn vừa cảm thán. Cô quả thực bị chấn động. Đây là canteen trường học hay là nhà hàng năm sao vậy? Từng dãy bàn ghế xếp ngay ngắn, xung quanh bốn bức tường là các quầy lấy thức ăn xếp san sát nhau. Còn có cả hai tủ mát để nước uống và một tủ đông đựng kem. Quá mức phô trương rồi. 
_ Phải như thế này mới đáng với số tiền học sinh đã đóng vào chứ. May mà mình vào theo diện học bổng nếu không chắc làm việc một đời cũng không đủ trả học phí một tháng. - Thấy Thụy Du hoang mang, Tú Nhi vô cùng tốt bụng giải thích rõ ràng.
Thụy Du nghe xong chẳng hiểu sao lại bị nghẹn khiến Tú Nhi giật mình hoảng sợ liền vỗ lưng cho cô.
_ Cậu sao vậy? Ăn uống cẩn thận chứ.
Nhận lấy li nước từ tay cô bạn, Thụy Du uống từng ngụm, từ từ khôi phục trạng thái bình thường. Nếu như thế chẳng lẽ ba mẹ Đình Dương phải chi ra một khoản tiền khổng lồ để cho cô vào học hay sao? Cô nhớ tiền thanh toán cho một nhiệm vụ cũng không rẻ, còn cộng thêm số tiền học phí này cũng không biết nhiều đến mức nào. Như vậy càng khiến trách nhiệm của Thụy Du với Đình Dương càng trở nên nặng nề. Trong bối cảnh an toàn ở hiện tại, cô cũng không giúp được gì cho hắn, như thế thật uổng phí bạc tiền ba mẹ hắn bỏ ra. Cô cảm thấy muôn phần áy náy. Thở dài một tiếng, Thụy Du quyết tâm sẽ trở thành một người hầu tốt, chăm sóc chu đáo cho cậu của mình.
_ Cậu còn khó chịu không? - Tú Nhi lo lắng hỏi.
_ À hết rồi. Cảm ơn cậu.
_ Làm mình sợ quá.
Thụy Du đảo mắt nhìn quanh, tìm cách đổi chủ đề. Con gái ngồi một chỗ với nhau mà không có chuyện gì để nói sẽ rất nhàm chán.
_ Bạn cùng bàn với tụi mình tên An Nhiên à? - Cuối cùng cô cũng tìm được chuyện để nói.
_ Ừ. Mà cậu đừng để ý đến lời cậu ấy nói lúc nãy. Tính tình An Nhiên kì lạ như vậy đó. Cậu ấy không bao giờ nhận mình là người tốt đâu nhưng mình thấy cậu ấy còn sống thật hơn mấy người khác nhiều. Hơn nữa trong lớp cũng chỉ có cậu ấy là không cô lập mình. À còn có cậu nữa Thụy Du à. 
Tú Nhi nói một hồi liền dừng lại. Ánh mắt cô tản ra nét buồn man mát. Vẻ lạc quan, yêu đời lúc đầu đã biến mất hoàn toàn chỉ còn lại sự cô đơn và lạc lõng.
_ Chỉ vì mình nhà nghèo hơn bọn họ. 
Sau khi ăn xong, Tú Nhi mở lon nước trái cây ra nhưng chần chừ mãi không uống. Cô chống cằm, xoay xoay lon nước ánh mắt hướng về những thông tin ghi trên thân lon nhưng suy nghĩ lại ở một góc khác.
_ Buồn gì chứ. Bây giờ có mình là bạn cậu rồi.
Kéo lon nước về phía mình để thu hút sự chú ý của Tú Nhi, Thụy Du vui vẻ nói. Cô đổi lon nước trái cây của bạn mình thành một hộp sữa tươi.
_ Ừ. Không buồn nữa. Cậu có vẻ còn khó khăn hơn mình. Ở nhà Đình Dương cậu sống có cực khổ không?
Với sự quan tâm của Tú Nhi, Thụy Du cũng không biết nên đáp lại như thế nào cho phải. Thật sự là cô khá sung sướng. Ngoài một số việc nội trợ thông thường thì cũng không phải làm gì nặng nhọc. Hơn nữa Đình Dương chỉ xem cô như là không khí, nên đương nhiên sẽ không làm khó dễ. Thật sự cuộc sống này vô cùng an nhàn và thoải mái.
_ Không đâu. Anh Dương không để ý nhiều thứ nên cũng thoải mái.
_ Ừ. Cũng phải.
Tú Nhi gật đầu đồng ý. Cũng không hỏi nhiều hơn. Thụy Du ngồi không có việc gì làm đành nghịch lon nước một lúc, bỗng nhiên cô nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi.
_ Cậu biết Mộng Thy là ai không?
Nhân vật con gái thầy hiệu trưởng này Thụy Du cũng nghe Lan Anh nhắc tới nhưng không biết vì sao đến giờ vẫn chưa gặp mặt. Nhắc tới Mộng Thy, thái độ của Tú Nhi bỗng nhiên trở nên gượng gạo nhưng đó chỉ là một sự biến đổi rất nhỏ mà Thụy Du không dễ dàng nhận ra.
_ Cô ta là hot girl đấy. Tai tiếng chồng chất. Mà cả tuần nay bỗng dưng nghỉ học chẳng hiểu vì sao. - Tú Nhi bĩu môi, thể hiện rõ sự chán ghét.
_ Tai tiếng gì vậy? Kể mình nghe được không?
Sự thật chứng minh, tính hiếu kì của con gái chiến thắng tất cả. Thế nào là tình bạn tốt đẹp giữa hai cô gái? Đó là không nói xấu nhau mà cùng nhau nói xấu đứa khác. Và Tú Nhi và Thụy Du thật sự đã trở thành bạn tốt.
_ Cậu không tin được đâu. Chẳng có ai như cô ta cả. Cùng một lúc dây dưa tình cảm với cả ba anh hoàng tử khu A tụi mình. Kể cậu nghe. Lúc trước nhé cô ta là người yêu anh Minh. Anh Minh siêu galant lại còn tốt bụng dễ mến thế nhưng cô ta lại phản bội anh Minh, công khai theo đuổi anh Dương. Mà trong khi đó anh Dương với anh Minh lại là bạn thân. Trong lúc theo đuổi anh Dương thì cô ta lại công bố anh Thiên là vị hôn phu của mình. Thật chẳng biết trong đầu cô ta nghĩ cái gì nữa.
Thụy Du nhất thời không biết nói gì. Quả nhiên là tai tiếng chồng chất. Nghe xong đã cảm thấy rối rắm và phát hoảng. Làm sao có thể một lúc mà gây dựng mối quan hệ với cả ba người thế kia. Còn tin sốt dẻo nhất là chuyện vị hôn phu Nhất Thiên. Thụy Du thất sự muốn cười nhưng đành phải nén lại.
_ Thật là quá... tầm cỡ. 
Không biết dùng từ nào để diễn tả cho sự xúc động của mình, Thụy Du đành nói bừa một từ. Thật sự là một thử thách lớn với vốn từ của cô mà.
_ Chưa hết đâu. Tiếp này. Cậu nên cẩn thận với cô ta nhé. Mộng Thy không để yên cho bất kì nữ sinh nào đến gần anh Dương của cô ta đâu. Cô ta sẽ làm khó cho đến khi nào nữ sinh đáng thương đó chuyển trường thì thôi. Mình thật sự lo cho cậu.
_ Bộ không có cách nào đánh lại sao?
Thụy Du thắc mắc. Cuối cùng cô cũng hiểu rõ ẩn ý trong lời thầy hiệu trưởng. Thì ra ông đã sớm nhìn thấu mọi chuyện và cầu tình trước cho Mộng Thy. Mong cô sẽ nhẹ tay với cô ta một chút. Quả thật là một người bố thương con, thương đến mức biến nó thành hư hỏng bất trị. Nhưng có lẽ ông đã lo quá xa. Bởi vì Thụy Du chưa chắc đã đánh lại. Một phần vì không thể dụng võ thứ hai là vì cô muốn thử chịu trận xem thử bị một nữ sinh đánh là như thế nào. Suy nghĩ khác người của Thụy Du đã sắp thức tỉnh.
_ Cậu mà đánh lại thì sẽ bị đuổi học. Cha cô ta là hiệu trưởng đó. Ở trường này thì chỉ có những gia đình có thế lực cực kì lớn mới áp đảo được thầy hiệu trưởng thôi. Số lượng đó không nhiều đâu. Như nhóm anh Dương này, một vài nam sinh lớp khác. Còn nữ sinh chỉ có mỗi An Nhiên. Mà cậu ấy thì thuộc nhóm người "dù trời sập cũng đừng làm phiền tôi". Vì thế Mộng Thy mới có cơ hội làm mưa làm gió. Lan Anh được xem là cấp dưới của cô ta.
_ Cậu... biết nhiều nhỉ?
Thụy Du không khỏi ngạc nhiên. Lượng thông tin mà Tú Nhi cung cấp cho cô quả thật là rất nhiều.
Hai người cùng nhau mang mâm cơm, đũa, đũa muỗng đến vị trí quy định. Sau khi rửa tay sạch sẽ, Tú Nhi giả vờ thần bí ghé sát tai Thụy Du thì thầm như nói một bí mật vô cùng quan trọng.
_ Đây được xem là bí quyết giúp cậu sinh tồn ở trường đấy. Biết hết những thông tin này mới tìm được cách cư xử phù hợp mà bảo vệ bản thân chứ.
_ Thì ra quan trọng như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.