Trịnh thị thấy nàng yêu thương trẻ con như vậy, ngữ khí nói chuyện cũng hiền lành hơn một chút, "... Nhân lúc còn trẻ, Nhị đệ muội cũng nên có một đứa con đi. Có một đứa con rồi, muội sẽ không cảm thấy cô đơn."
Sắc mặt Tân Hà ửng đỏ, cười cười không nói gì. Cầu con được con, nào có chuyện tốt như vậy chứ.
Trịnh thị cho rằng nàng vừa mới thành thân không lâu, da mặt mỏng, cúi đầu bưng chén trà lên uống.
Bằng nhi tự mình cầm lấy cục kẹo li3m, bàn tay nhỏ bé dinh dính, bị nhũ mẫu ôm đi rửa tay.
Ngồi không khá nhàm chán, Tân Hà mời Trịnh thị đi xem hải đường bốn mùa mới nở trong viện. Những bông hoa có năm cánh, màu đỏ tươi, nhụy h0a màu vàng óng, hơi giống như hoa đào. Mùi thơm rất nhạt. Nhiều bông hoa túm tụm với nhau, càng thêm trùng điệp rực rỡ, có phong thái rất khác biệt.
Có một nha đầu dọn ra ghế con để cho hai người ngồi dưới hành lang.
Trịnh thị nói: "Nhị đệ muội những bông hoa đầy sân này nở rất đẹp, khiến mọi người cảm thấy dễ chịu ngay từ cái nhìn đầu tiên."
"...... Đó là do công chăm sóc tốt của những người thợ trồng hoa." Tân Hà cười đưa cho Trịnh thị một đ ĩa bánh gạo nếp: "Đại tẩu ăn một miếng không? Muội cảm thấy đặc biệt thơm ngon."
Trịnh thị xua tay nói: "Tẩu không dám ăn cái này, sợ không tiêu hóa được."
Tân Hà tự mình ăn một miếng, cảm thấy thơm ngọt ngon miệng. Gần đây khẩu vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3532407/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.