“Tiểu thư, Tứ gia về rồi.” Vân Linh ho khan một tiếng, kéo kéo quần áo của Tân Hà.
Vốn nàng cũng không ngủ say, chỉ là phơi nắng quá thoải mái thành ra ngủ gật mất.
Tân Hà lấy khăn che mặt xuống, giòn tan gọi: “Tứ thúc.”
“Sao lại đến đây giờ này?” Vừa nói, Cố Vọng Thư vừa đi đến trước mặt nàng.
“Lúc ăn trưa, ta ăn ở chỗ mẫu thân, thấy món này rất ngon. Nên mang đến cho người đây.” Tân Hà cười híp mắt nhìn hắn.
Cố Vọng Thư thản nhiên cười, xoa búi tóc nàng, nói: “Vào trong ngồi.”
Tân Hà bước ngắn đi theo hắn vào chính đường.
Thu Quế đứng bên cạnh, nghe bọn họ trò chuyện, nâng mắt đánh giá tiểu thư, nàng mặc bối tử bằng gấm lục sắc, quần màu trắng ngà, trên cổ đeo vòng vàng, bên trên còn khảm một viên hồng ngọc to như long nhãn, thoạt nhìn phú quý vô cùng.
Thời gian trước, mặc dù chuyện Tân lão thái thái trách phạt Tứ gia bị đè xuống, nàng cũng nghe được ít nhiều, nghe nói đến cuối cùng vẫn đích tiểu thư ra mặt cứu người.
Bây giờ, lại thấy đích tiểu thư đến đưa thức ăn cho Tứ gia. Không khỏi cảm thán, thật và đồn đều giống nhau, quan hệ hai thúc chất bọn họ thật tốt.
“Phát ngốc cái gì vậy, mau dọn đồ ăn lên thôi.” Thu Cúc kéo nàng, nhỏ giọng nói.
Thu Quế phản ứng lại, cũng không nói lời nào, cúi đầu đi vào thiện phòng trong viện.
Đến chính đường, Hổ Tử bê bàn ăn lên, thức ăn lần lượt được đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3463222/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.