Lý Hoạ Bình ngẩng đầu nhìn Xuân Hồng, phát hiện ra mặc dù nàng ta đang nói với mình nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm xuống đất. Không hiểu sao trong lòng nàng ta có chút không thoải mái: “Ngươi ra ngoài đi, mấy lời này ta nhớ kỹ rồi.”
Từng trận gió bắc thổi vào phòng, ánh nến phập phồng. Xuân Hồng đi qua, đóng cửa sổ lại, cúi người hành lễ: “Đêm đã khuya rồi, di nương nghỉ sớm đi.”
Nhìn theo bóng dáng đại nha hoàn rời đi, Lý Hoạ Bình rơi vào trầm tư. Nếu bàn về lòng trung của Xuân Hồng với nàng ta, nàng ta không hề nghi ngờ gì.
Đêm hôm đó, Lý Hoạ Bình tự mình suy nghĩ rất lâu sau mới ngủ. Vài ngày sau, nàng ta đột nhiên dậy rất sớm, vừa qua giờ Mão liền dẫn nha hoàn đến cửa ‘Đức Huệ uyển’, đợi thỉnh an Tần thị.
Nàng ta ngoan ngoãn hơn rất nhiều, vâng lời đứng, đến ghế cũng không ngồi.
Lý di nương như vậy, thực khiến Tần thị lấy làm kinh hãi, không ngừng tự hỏi, không biết nàng ta lại định làm chuyện gì nữa……
Cho dù Lý Hoạ Bình có cố gắng tỏ ra dịu dàng đến đâu, Tân Đức Trạch cũng chưa từng đến ‘Lê Hương cư’. Không phải hắn ta không thích Lý di nương, mà đến cả hậu viện hắn cũng không đến. Tin tức mà Dương Lâm mang về gần đấy khiến hắn như đứng trong đống lửa ngồi trên đống than, quả thực nuốt không trôi.
Diệp Liên quả thực là Tứ tiểu thư của Phủ Trấn quốc tướng quân, tuy nói rằng năm đó vô tình chọc giận Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3461741/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.