Phần 2/4
3
Thì ra cái đợi đấy của An Nhiên chính là để tôi xấu mặt trong bữa tiệc tối kêu gọi tài trợ của nhà trường.
"Không ngờ cậu còn biết biểu diễn đó, Ninh Ninh." Lý Nhược Nhiên giật lấy tờ thông báo tiết mục trong tay tôi, không hề chú ý thấy tôi đang lạnh mặt.
Ký ức từ từ hiện ra trong đầu. Tôi sẽ mãi mãi không quên được chuyện xảy ra ở tiệc tối kiếp trước.
Tin lời An Nhiên, tôi đổi nội dung biểu diễn vào phút chót. Trước ống kính truyền hình trực tiếp toàn thành phố, tôi trang điểm lòe loẹt biểu diễn bài Sáo Mã Can, kết thúc còn không quên bày ra một quả pose dáng siêu tự tin.
Danh tiếng của nhà trường bị sụp đổ vì tôi, không chỉ vậy, nhắc đến tôi là đồng nghĩa với việc nhắc đến tấm gương xấu trong lòng gần như tất cả các vị phụ huynh.
An Nhiên lại gần từ bao giờ, chị ta vỗ vai tôi trưng ra nụ cười công nghiệp.
"Nghe nói tiệc tối lần này liên quan đến tương lai của cả trường chúng ta. Ninh Ninh, em luôn xông xáo nhiệt huyết nên góp chút sức rạng danh trường mình cũng không thành vấn đề đâu nhỉ. Để em được lấp lánh sáng chói chị đã phải xin riêng chủ nhiệm lớp cho em cơ hội này đó. Em không từ chối đâu ha?"
Sự toan tính trong ánh mắt rõ rành rành, có ai mắt mù mới nghĩ rằng hết thảy chuyện An Nhiên làm đều là biểu hiện của tình yêu với em gái.
"Cảm ơn chị, chị tốt ghê." Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ung-cua-su-tham-lam/3492593/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.