Phần 1/4
1
Tôi được sống lại một lần nữa, trở về ngày bố mẹ ruột đón tôi về nhà.
Gặp cảnh tượng quen thuộc, tôi còn chưa kịp cảm thán thì đã thấy bà chị họ đang trốn trong góc với ánh mắt hằn học.
Không phải chị ta tưởng kiếp này còn có thể thành công chia rẽ nhà tôi đấy chứ?
Tôi rụt cổ, níu góc áo của mẹ rồi trốn sau lưng bà ấy, đôi bờ vai run lên.
Nhận ra sự khác thường của tôi, mẹ vuốt tóc tôi bằng bàn tay mềm mại, kiên nhẫn trấn an: "Ninh Ninh đừng sợ, mình về nhà rồi này."
Mẹ men theo ánh mắt sợ hãi của tôi hướng về góc nhà, chỉ thoáng thấy một góc váy chưa kịp núp hẳn. Bà ấy lạnh mặt.
Bữa tiệc tẩy trần chào đón tôi bắt đầu, đồ ăn vừa mới lên bàn đủ thì An Nhiên đã kiếm chuyện gây sự.
"Ninh Ninh, ăn từ từ thôi em. Thịt nhiều mỡ lắm, em ăn chút rau quả đi, tốt cho cơ thể hơn đấy."
Trước mặt người khác, chị ta trông thì có vẻ ra dáng chị gái tốt bụng bao dung nhưng lại âm thầm chụp cho tôi cái mũ ‘không có giáo dưỡng’.
Kiếp trước khi chị ta làm như vậy, tôi đã đỏ bừng mặt lớn tiếng phản bác:
"Vâng, mình chị có giáo dưỡng, mình chị có phép lịch sự. Chị thử đói mười ngày nửa tháng xem!"
Cơn giận dữ trong bất lực của tôi chẳng những không thể chiếm thế thượng phong mà còn để lại cho người nhà một ấn tượng chẳng mấy hay ho.
Sống lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ung-cua-su-tham-lam/3492592/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.