Lãnh Giác sốc tận óc.
Tất nhiên Lãnh Giác biết Vua Sói Tuyết chưa bao giờ sủng hạnh các phi tần khác trong hậu cung, nhưng tuyệt không ngờ rằng Vua Sói Tuyết cũng chưa từng đụng vào Thị vệ trưởng Báo tuyết.
Lãnh Giác chỉ có thể “bee” một tiếng để bày tỏ cảm xúc của mình lúc này.
Liễu Tiêu kéo Lãnh Giác ngồi xuống, hỏi: “Lạ lắm phải không?”
—— Tất nhiên rồi! Gà trẻ gái trai khắp cái Bắc Quốc này có ai không biết đến cái danh “Báo tuyết họa thủy” của Liễu Tiêu chứ! Ai mà ngờ nổi “họa thủy” mà mình biết lại chỉ là cái danh pha kè!
Lãnh Giác vẫn thấy khó mà tin nổi, nghi ngờ hỏi: “Thế buổi tối hai người làm gì?”
“Làm nhiều thứ lắm á.” Liễu Tiêu trả lời rất thành thật, “Như tối nay là định đấu địa chủ này.”
“…?” Mặt Lãnh Giác đúng kiểu “clgt”.
Liễu Tiêu mở to mắt ngó lom lom mặt Lãnh Giác.
Lãnh Giác hỏi tiếp: “Không thể cả tối đều đấu địa chủ chứ? Đêm thì sao?”
Liễu Tiêu đáp: “Thì ngủ thôi.”
“Hể?”
“Ơ kìa, đêm không ngủ thì làm gì?” Liễu Tiêu cũng hết sức tò mò, không biết tại sao Lãnh Giác lại tò mò như thế.
Lãnh Giác ho khan hai tiếng, bảo: “Ừ đúng là thế, cơ mà…”
Nói được nửa Lãnh Giác chợt khựng lại. Y đột nhiên nghĩ tuy rằng mình và Liễu Tiêu là bạn, nhưng mình với Vua Sói Tuyết lại là quan hệ vua – tôi. Vì vậy y không thể tùy tiện bàn tán về cuộc sống riêng tư của Vua Sói Tuyết và không được hỏi quá nhiều. Kể cả khi Liễu Tiêu không ngại chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-tuyet-thich-can-duoi/1031863/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.