Cơn mưa dai dẳng kéo dài. Mọi người ngồi trong khu nghỉ ngơi, sắc mặt ảm đạm tột cùng. Vốn định bụng tối nay sẽ có thể thêm được kha khá cảnh quay, nào ngờ cơn bão không có dấu hiệu báo trước này lại phá hỏng toàn bộ.
Hạ Băng ngồi cạnh Sở Hàn, hai bên của hai người là người của anh. Peter, Như Y và Hoàng Quý ngồi ở phía đối diện, ánh mắt của vị Ảnh Đế nào đó dán chặt vào người anh họ của mình, sau đó chuyển sang cái áo được khoác trên người Hạ Băng.
Nếu như anh là con gái, không biết anh có được đặc ân đó không nhỉ?
Người buồn nhất có lẽ chính là đạo diễn. Ông ngồi thui thủi một góc, lặng lẽ ngắm mưa rơi nặng hạt ngoài kia.
Trời mưa không tức, chỉ tức nó phá ngay khúc quan trọng, nếu không phải vì cơn mưa khốn khiếp này thì ông đã thu được một nụ hôn lãng mạn rồi.
Nếu Sở Hàn biết được suy nghĩ này, chắc chắn anh sẽ hành hạ ông ấy ra bã. Anh không bao giờ để Hạ Băng có bất kỳ cảnh thân mật với ai trên phim cả, nhất định cô mà đóng bộ phim nào thì anh sẽ làm nhà đầu tư bộ phim đó. Anh tự tin mình có quyền thay đổi kịch bản nếu như nó không hợp lý.
Người buồn thứ hai chính là Hoàng Quý. Ba lần như một, mỗi khi chỉ cách cô năm centimet nữa là cảnh quay đã xong, không ngờ lại bị phá hết lần này đến lần khác. Uổng công Hạ Băng đã đồng ý hôn thật mà không dùng góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-to-hoa-binh-yen/3568970/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.