Dạ Ảnh Quân cởi thắt lưng của anh trói chặt hai tay, thân người chế ngự phía trên, nhếch mép chân chọc: “Ngay cả thắt lưng cũng muốn tôi cởi giúp anh?”
Chu Nam choáng ngợp trước loạt hành động kia, anh vốn dĩ không có yếu nếu không phải Châu Đông Doanh có súng thì anh đã xử đẹp hai tên đó rồi, còn người trước mặt mạnh đến mức đáng kinh ngạc.
“Cậu, cậu quen biết tôi sao?” Chu Nam với tầm nhìn phía dưới có chút sợ hãi, tư thế này hoàn toàn áp đảo khiến anh khó mà chấp nhận được.
Trước khi nhận được câu trả lời, tay Dạ Ảnh Quân đã đặt ở giữa hai chân Chu Nam không ngừng động chạm. Gương mặt cậu áp sát vào tai anh hít sâu một hơi rồi phả hơi nóng: “Bên dưới này tôi nhìn đến chán chê, anh nói có quen biết không?”
Trái tim Chu Nam đập loạn xạ, đầu óc là một đống hỗn độn, cái gì đang diễn ra vậy?
Anh xoay đầu, lật người muốn chạy khỏi nơi đây, cậu dùng lực ấn người về không nói không rằng hôn xuống hõm cổ miệt mài cắn mút xương quai xanh, từng chỗ đi qua để lại vệt đỏ đến chói mắt, cuối cùng cắn mạnh xuống bả vai đến túa máu.
“A… Tên điên này.” Chu Nam nhíu mày cực lực chống cự.
Đôi tay đặt ở hạ bộ Chu Nam không ngừng xoa nắn, khiến anh mặt mày tái nhợt.
Cậu cười tà mị, khinh miệt nói: “Sao lại mềm oặt thế này? Anh bị liệt dương à?”
“Cậu…” Chu Nam nhỏ giọng nài nỉ “Tha cho tôi đi, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-thu-gi-chu-ban-yeu-duong-roi-/3593799/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.