Chu Nam thờ ơ nhìn về phía đối diện, trong lòng đột nhiên cảm thấy trống rỗng.
Đối phương nở nụ cười đầy thỏa mãn: “Bất ngờ không?”
Một giọng nói thánh thót tiếp lời ngay sau đó: “Giám đốc Chu thật sự tín nhiệm anh, sao lại nỡ phản bội người ta vậy chứ?”
Chu Nam thở ra một hơi đầy bất lực, anh và Châu Đông Doanh quen biết được năm năm, thái độ của đối phương luôn mềm mỏng quan tâm, đối tốt với người xung quanh và đặc biệt là anh. Thời gian lâu dài Chu Nam sinh ra chút hảo cảm, lần này xem như được sáng mắt rồi, Châu Đông Doanh thế mà lại là người của anh họ.
Lần này anh mượn cớ đi du lịch nhưng thật chất đến hòn đảo tư nhân lấy thứ mà bản thân đã bỏ quên, nào ngờ quay đầu đã nhìn thấy Châu Đông Doanh và Chu Tử Dụ, ý định của bọn họ là gì anh rõ trong lòng bàn tay. Chính là muốn nhắm đến cái vị trí mà anh đang ngồi, chỉ cần Chu Nam không còn nữa thì mọi thứ đơn giản hơn nhiều.
Anh không ngờ đến việc Chu Tử Dụ manh động như vậy, muốn trực tiếp giết chết mà không cần bày vẻ.
Châu Đông Doanh rút khẩu súng ra chỉa thẳng về phía anh, bày ra thái độ thiện chí: “Nếu đem con dấu công ty và toàn bộ số cổ phần chuyển giao qua cho Tử Dụ, tôi sẽ giữ mạng sống cho cậu.”
“Điên à?” Chu Nam nói rồi siết chặt thứ bản thân đang cầm trên tay, xoay đầu chạy dưới cơn mưa đạn, ông trời phù hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-thu-gi-chu-ban-yeu-duong-roi-/3593798/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.