Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_2508)
Âm thanh của tổ đạo diễn vừa dứt, camera lập tức hướng tới.
Bọn họ theo thứ tự từ trái sang phải, đi tới dãy bàn của anh mập đầu tiên, ống kính hướng xuống, nhắm ngay một cái nồi đen thùi lùi, dính nhơm nhớp, từ nguyên liệu nấu ăn đến thành phẩm cuối cùng là gì đều không xác định được.
Anh mập: "Tôi có một yêu cầu."
Tổ đạo diễn: "Cái gì?"
Anh mập: "Mọi người trước khi đăng hình đem nó P(*) một chút được không? Nếu như mọi người không làm được, tôi có thể P miễn phí giúp mọi người nha." Để đề phòng người khác từ chối, hắn liền quay đầu nói với những người khác, "Toàn bộ đều P luôn."
(*)P: photoshop.
Tổ đạo diễn: "Chúng ta giữ nguyên, không P."
Anh mập ngay lập tức kêu rên: "Đừng mà, chúng ta thương lượng lần nữa đi, để tui còn có thể cứu vớt một chút ——!"
Nhưng mà tổ đạo diễn dứt khoát bỏ qua anh mập, tiếp tục đi về dãy bàn của Nhậm Hân.
Trên chiếc bàn thật dài, một mâm cơm với đầy đủ sắc, hương, vị đặt trên mặt bàn.
Màu đen của cái đĩa đè lên màu trắng của khăn trải bàn.
Lớp đá khô được nghiền mịn như những hạt tuyết, đọng lại một tầng dưới đáy đĩa.
Làn khói mờ mịt đan chéo quấn quanh, như một tầng lụa mỏng, hư hư thật thật lượn lờ trên đĩa thức ăn.
Vỏ sò đặt trên lớp đá khô lập lòe ánh sáng, thịt sò được nấu chín với nhiệt độ vừa phải mềm mại như lớp kem bơ nằm trên vỏ, dường như có tí gió thổi qua khiến chúng nó khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-roi/950207/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.