Chương trước
Chương sau
Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_2508)
Tắt hứng một giây, Bạc Dĩ Tiệm ổn định lại tâm tình, một lần nữa mỉm cười.
Hắn lễ phép biểu thị: "Cậu nói rất có lý, nhưng mà tôi lại cảm thấy, chơi trò chơi thì vẫn nên nghe theo lòng mình, cho nên, tôi muốn chọn..."
Bạc Dĩ Tiệm đồng thời giơ tay lên, chỉ vào căn phòng kính ở hướng ngược lại.
Bên trong phòng kính, một quả cầu tuyết tròn tròn đang lăn long lóc dưới mặt đất, đột nhiên, quả cầu tuyết run lên một cái, một cái đuôi dài bật ra đầu tiên, sau đó để lộ ra đôi mắt.
Hai cái tai hình tam giác của nó khẽ vểnh, móng vuốt đầy lông giương lên vuốt vuốt mấy sợi râu hai bên mép, sau đó nó hé miệng, lộ ra hai cái răng nanh nho nhỏ:
"Meow ~"
Tú tài nghi vấn: "Một con mèo?"
Bạc Dĩ Tiệm: "Đúng thế."
Tú tài: "Nhưng mà em vẫn cảm thấy..."
Bạc Dĩ Tiệm trực tiếp đi tới trước căn phòng kính đang nhốt Mèo Trắng, kiên định bảo vệ sự lựa chọn của mình.
Tú tài cực kỳ tiếc nuối nhìn Bạc Dĩ Tiệm, tiếp tục thuyết phục những người còn lại: "Anh Bạc mới đến đây hôm nay, còn chưa hiểu rõ bản lĩnh của tôi cũng là chuyện bình thường thôi. Thế nhưng các bạn à, các bạn của tôi, chúng ta đã cùng nhau đồng hành hai năm rồi, các bạn tin tưởng tôi không? Các bạn có đồng ý với tôi không? Các bạn có nguyện ý dựa theo phân tích của tôi để lựa chọn không?"
Phải, cậu thật tuyệt vời, nhưng mà...
Những người khác dồn dập nhìn tú tài.
Anh mập vẫn đứng đầu trong hàng phản bác, thành khẩn trả lời: "Tụi này không tin cưng lắm đâu."
Tú tài nóng giận, một tay chộp lấy anh mập, kéo sang bên cạnh. Anh mập này tuy một thân gần hai trăm cân(*),lại còn cao hơn tú tài nửa cái đầu, thế nhưng phải chịu trận dưới sức tay của tú tài thì không hề có năng lực giãy giụa, bộ dạng mỏng manh như một đóa kiều hoa, một đường bị kéo thẳng vào trong góc.
(*)1 cân = 0,5 kg ---> 200 cân = 100 kg O.O
Hai con người ầm ĩ đều đã đi sang một bên, mấy người còn lại mặt không thay đổi bỏ lại hai người bọn họ, trực tiếp chọn xong con vật mà mình muốn.
Nhậm Hân vẫn không thay đổi mục đích, đi tới bên ngoài phòng kính đang giam giữ con cừu.
Ngu Sinh Vi lại chọn một em Husky, trong lúc chưa xác định được sẽ chơi trò gì, vẫn nên chọn một em thú cưng phổ thông mà an toàn thì hơn.
Người cuối cùng trong năm MC thường kỳ, cũng là một vị nam MC.
Hắn cao lớn rắn rỏi, ngũ quan vuông vức, vừa nhìn liền cảm nhận được một luồng sát khí đặc biệt ác liệt, y như đại ca xã hội đen. So với vật cưng mà hắn lựa chọn - một con thỏ, lại tạo ra sự chênh lệch không hề nhỏ.
Bốn người đều đã đưa ra lựa chọn của mình, anh mập và tú tài cuối cùng cũng có quyết định.
Cũng không biết bọn họ đã nói gì trong góc, mới vừa rồi còn cậu tranh tôi cãi, bây giờ lại trở nên thân thiết, hai người kề vai sát cánh, một người chọn chim, một người chọn ngỗng, rất khác biệt so với tất cả mọi người.
"Nhiệm vụ thứ hai," tổ đạo diễn nói, "Sáu người chia làm ba nhóm, quyết định thắng thua bằng cách nấu ăn. Thời gian nửa giờ đồng hồ, đồ ăn làm xong sẽ được chụp lại up lên weibo, điểm số quyết định bằng lượt like của fans."
Mọi người: "???"
Bọn họ trơ mắt nhìn nhân viên công tác của tổ tiết mục cứ như làm ảo thuật mà tất bật chuyển bàn ghế cùng nguyên liệu nấu ăn vào, dọn xong nồi niêu xoong chảo, lại cắm gas vào bếp... Đảo mắt một cái, quảng trường công viên bỗng nhiên trở thành một tụ điểm nấu ăn ngoài trời vô cùng chuyên nghiệp.
Ngu Sinh Vi mơ màng hỏi một câu: "Tại sao lại muốn chúng tôi nấu ăn trong công viên vậy?"
Tổ đạo diễn trả lời: "Mọi người cũng biết nước Pháp chính là một trong những quốc gia nổi tiếng với nền ẩm thực phong phú, mà việc hưởng thụ mỹ thực thì không phân kể địa điểm, cho nên chúng tôi quyết định lựa chọn công viên này."
Mọi người càng không có gì để nói.
Nhậm Hân sâu kín tiếp lời: "Làm đồ ăn xong đừng nói còn muốn đút cho động vật ăn nha?"
Mọi người tưởng tượng đến viễn cảnh đó, nhất thời kinh hoảng...
Nhưng dù thế nào đi nữa, chuyện tổ tiết mục đã quyết định, khách mời vẫn không có cách nào thay đổi được. Mọi người oán trách hai câu, sau đó tự giác tìm tới đồng đội của mình, bắt đầu chuẩn bị nấu ăn.
Bạc Dĩ Tiệm cũng vậy.
Một loạt hoạt động từ nãy tới giờ, hắn trước sau vẫn khá khiêm tốn, không gây chú ý cũng không quá thu hút camera.
Hắn đang âm thầm quan sát.
Từ Nhậm Hân đến lão đại ca yangho, từ anh mập đến tú tài...
Mãi đến khi âm thanh của Ngu Sinh Vi vang lên bên cạnh: "Anh Dĩ Tiệm, chúng ta cũng nên bắt đầu nấu ăn đi anh?"
Bạc Dĩ Tiệm: "Chúng ta không cần vội."
Hắn nói, ngoắc ngoắc tay với Ngu Sinh Vi, chờ tới khi đối phương đi đến bên cạnh mình, trực tiếp chụm đầu mình vào đầu cậu, nhỏ giọng nói chuyện: "Tiểu Ngu, trước tiên cậu quan sát hai đội kia xem."
Bên trong trường quay, ba nhóm người, ba cái bàn được bày biện theo hình chữ "Khẩu"(*) bị thiếu, bàn của đội Bạc Dĩ Tiệm và đội anh mập đặt ở hai bên, còn lại chiếc bàn của đội Nhậm Hân thì xoay ngang đặt ở giữa.
(*)Chữ "Khẩu": 口 (sao ko noi la chu U luon cho roi)
Ngu Sinh Vi nghe lời Bạc Dĩ Tiệm đưa mắt quan sát hai đội khác.
Bạc Dĩ Tiệm nói tiếp: "Không cần sợ đội đối diện, bọn họ lúc rảnh rỗi thế nào cũng cãi vả cho mà xem; thế nhưng cái người kia trong đội của Nhậm Hân, không thể khinh thường được, hắn vậy mà có thể xử lý ba loại nguyên liệu cùng một lúc, tôi đoán chắc hẳn hắn đã từng học qua!"
"Mà tôi chỉ có thể sơ chế mấy món ăn thường ngày, không so sánh được." Bạc Dĩ Tiệm nói, "Cậu thì sao?"
Ngu Sinh Vi: "Em cũng vậy..."
Hai người hai mặt nhìn nhau, trò chơi chỉ mới vừa mới bắt đầu nhưng sự thất bại tựa hồ đã ngưng tụ thành một đám mây đen, bao phủ vùng trời nơi hai người đang đứng.
Chính vào lúc này, Bạc Dĩ Tiệm bỗng nở nụ cười.
Hắn càng nhích lại gần Ngu Sinh Vi hơn, thần thần bí bí: "Nhưng mà, trò chơi này thật ra cũng đâu hoàn toàn là so tài nấu ăn, cậu còn nhớ lúc nãy tổ tiết mục đọc quy tắc không?"
Không gian bị đè ép, không khí trở nên mỏng manh hơn, Ngu Sinh Vi nín thở ngưng thần, có chút không dám thở. Cậu chớp chớp mắt, trả lời: "Chụp ảnh đăng lên weibo, để fans đánh giá ấy ạ?"
Bạc Dĩ Tiệm ý vị thâm trường: "Không sai, nói cách khác..."
Ngu Sinh Vi theo âm thanh của Bạc Dĩ Tiệm thả trôi dòng suy nghĩ, lúc này bóng đền trên đầu chợt lóe sáng, thấp giọng nói: "Nói cách khác, phần nhìn của món ăn chắc chắn được để ý nhiều hơn so với hương vị, dù sao thì cách một cái màn hình, mọi người chỉ có thể nhìn thấy tạo hình, không thể nếm thử mùi vị của nó."
Chính là như vậy!
Bạc Dĩ Tiệm tặng cho Ngu Sinh Vi một like.
Hắn vẫn đè thấp âm thanh, nói tiếp: "Thuận theo suy nghĩ này, lại thả ra một suy nghĩ mới, chúng ta nhất định phải dùng bếp nấu ăn sao? Tổ tiết mục hình như không có nói như vậy nha. Chúng ta chỉ cần hoàn thành 'món ăn' thôi. Chừng đó nguyên liệu nấu ăn, màu sắc tươi đẹp, đa dạng chủng loại, nếu như chúng ta dùng nó làm ra một bức họa, chụp lại rồi đăng lên weibo..."
Ngu Sinh Vi hoàn toàn hiểu rõ rồi.
Cậu nhìn Bạc Dĩ Tiệm nửa ngày, đột nhiên cười nói: "Anh Dĩ Tiệm, anh thật lợi hại!"
Nhưng đã làm gì đâu?
Bạc Dĩ Tiệm bật cười, đang muốn khách khí hai câu, lại nhìn thấy đôi mắt đang lè lè tỏa sáng của Ngu Sinh Vi, bên trong chứa đầy nghiêm túc cùng ngưỡng mộ.
Chà...
Bạc Dĩ Tiệm dừng lại, không thèm khách khí nữa.
Tuy rằng không biết đối phương vì sao lại cảm thấy loại chuyện nhỏ này rất lợi hại.
Nhưng anh bạn nhỏ này luôn như vậy, rất dễ dàng trở nên vui vẻ.
***
Hiểu được vấn đề lập tức có phương hướng hành động.
Bạc Dĩ Tiệm cùng Ngu Sinh Vi không trì hoãn nữa, lập tức bắt tay xử lý nguyên liệu nấu ăn, suy nghĩ cách hoàn thiện bức tranh, để đề phòng mấy tổ khác phát hiện ý tưởng của bọn họ, hai người còn đặc biệt tâm cơ đứng ở hai bên trái phải của cái bàn dài, đầu đụng đầu, dùng thân thể ngăn cản tầm mắt của người khác.
Thời gian chầm chậm trôi.
Trong tiếng thái nguyên liệu cạch cạch, mọi người đột nhiên nghe "xèo" một tiếng, là âm thanh của dầu nổ. Lão đại ca trong đội Nhậm Hân đã chuẩn bị đầy đủ, hắn đổ dầu ăn vào nồi, sau đó cho thêm nguyên liệu và các loại gia vị, mùi hương quen thuộc nhanh chóng lan khắp quảng trường, không khỏi làm bụng người ta trở nên sôi sục.
Bạc Dĩ Tiệm từ trong đống bận rộn ngẩng đầu lên.
Hắn liếc mắt về phía trước, chỉ thấy lão đại ca đang dùng một tay đảo nồi, biến nặng thành nhẹ, nghiễm nhiên chính là một bếp trưởng xã hội đen chính hiệu..
Hắn ngưỡng mộ: "Vậy mà chỉ sử dụng một tay!"
Lời vừa nói xong, tiếng dầu nổ lần thứ hai vang lên.
Lúc này, một tiếng trước còn chưa dứt hẳn đã có tiếng mới nổi lên.
Tiếng dầu nổ bất thường làm mọi người theo tiếng trông qua, chỉ thấy thức ăn trong chảo của đội anh mập không biết làm sao lại đột nhiên nổi lửa, mà anh mập và tú tài, hai tên này lâm nguy không sợ, trong một khắc ngọn lửa bốc lên, đã nhanh chân vọt tới phía sau cây đại thụ trong quảng trường, núp sau thân cây nhìn về phía ngọn lửa...
Khúc dạo nhạc qua đi, trò chơi vẫn phải tiếp tục.
Bạc Dĩ Tiệm cũng thu hồi tâm tình, tiếp tục cùng Ngu Sinh Vi hoàn thành món ăn.
Hai người vừa nãy thương lượng một chút, cảm thấy nửa giờ không dài cũng không ngắn, rất vừa đủ, nhưng để tránh vạn nhất, vẫn không nên làm đồ án quá phức tạp.
Sau đó Bạc Dĩ Tiệm bắt đầu kiểm tra các loại nguyên liệu.
Hắn nhìn thấy màu trắng của rễ cây hành lá liền nghĩ đến ngọc trắng hoặc nước da của nữ nhân; thấy màu nâu khoai sọ liền nghĩ đến đường lộ thô sơ hay đồng ruộng mênh mông; thấy màu tím của củ hành thì nghĩ đến giàn hoa oải hương đung đưa trong gió; còn có cà rốt, con hàu, thịt bò, thịt lợn, cũng làm cho hắn nảy lên rất nhiều ý tưởng mới.
Tính sáng tạo trong người nhanh chóng đưa suy nghĩ của hắn chạy như bay.
Đủ loại ý tưởng nhảy ra trong đầu tựa như những vỏ sò rải rác trên bờ biển, chỉ cần cúi đầu là có thể nhặt lên, một trong số chúng sẽ có mấy cái hình dáng vô cùng đẹp đẽ, nhưng cũng sẽ có những cái chỉ mang hình dạng bình thường.
Đầu óc Bạc Dĩ Tiệm sàng lọc thật nhanh, trong quá trình tìm kiếm linh cảm của hắn, những viên sỏi đơn sơ thô ráp không ngừng bị vứt bỏ, chỉ có những viên ngọc chân chính mới có tư cách lưu lại trong đầu hắn.
Bạc Dĩ Tiệm cứ như vậy thả trôi tâm tư trong năm phút đồng hồ.
Sau đó hắn nói với Ngu Sinh Vi: "Chúng ta dùng mấy nguyên liệu nấu ăn này bố trí nên cảnh sắc của một thành phố núi thì sao? Không cần quá mức tinh tế hay chuẩn xác, có thể dùng phong cách đáng yêu một chút để miêu tả cũng được."
Ngu Sinh Vi không chút dị nghị, gật đầu đồng ý.
Thấy đối phương đồng ý quá nhanh, Bạc Dĩ Tiệm liền hỏi: "Không cần suy nghĩ lại sao?"
Ngu Sinh Vi tự tin trả lời: "Không cần nghĩ đâu ạ, em tin tưởng anh Dĩ Tiệm mà."
Anh bạn nhỏ khôn lanh.
Bạc Dĩ Tiệm mặt không đổi sắc liếc Ngu Sinh Vi một cái, một bộ đứng đắn trả lời: "Đa tạ, thật tinh mắt, tôi cũng tin tưởng chính mình."
Bọn họ bắt đầu động thủ. Bạc Dĩ Tiệm trước tiên lấy ra một vài bông cải xanh, biến thành mấy lùm cây xanh um tươi tốt trong thành phố núi; cùng lúc đó, Ngu Sinh Vi tìm ra khoai tây, cậu đem chúng nó trang trí thành mấy ngôi nhà nhỏ ẩn sau vùng cây xanh; sau đó, Bạc Dĩ Tiệm lấy một nắm gạo nếp, tinh tế vẩy một tầng trên đĩa sứ, tạo thành mấy viên đá cuội rải rác dọc đường...
Hai người vừa cẩn thận vừa kiên nhẫn, từng chút từng chút một dán những chi tiết nhỏ lên đĩa sứ.
Ví như vỏ cà rốt được cắt theo độ cong móng tay, lần lượt bày ở mấy chỗ trống trên trời, tạo thành mấy đám mây hình vẩy cá; lại ví dụ như, lớp vỏ của củ khoai sọ màu nâu được cắt thành một vòng cong, đặt dưới lùm cây, chính là chiếc đuôi nhỏ chưa được giấu kĩ của chú sóc rừng.
Sau hai mươi lăm phút đồng hồ, bọn họ cuối cùng cũng hoàn thành bức tranh này.
Bạc Dĩ Tiệm lui về phía sau một bước, vừa thưởng thức tác phẩm hội họa của chính mình vừa đi sang một bên, giơ tay tháo tạp dề đang đeo trước ngực, nhưng lúc hắn buộc tạp dề có chút qua loa, không cẩn thận đem dây đeo thắt nút chết, thử hai lần đều không mở ra được.
Mãi đến khi một đôi tay khác đưa tới thay hắn hành động.
Không biết từ lúc nào, Ngu Sinh Vi đã đi tới sau lưng hắn, nói một tiếng: "Anh Dĩ Tiệm, để em giúp anh."
Ngón tay của bọn họ nhẹ nhàng cọ vào nhau.
Một chút ấm áp vương trên đầu ngón tay Bạc Dĩ Tiệm, nhẹ nhàng chạm vào như chuồn chuồn lướt nước, không cho hắn thời gian tinh tế cảm nhận đã đập cánh bay đi, biến mất không còn dấu vết. Truyện Truyện Teen
Bạc Dĩ Tiệm có chút mất mát, sau lưng lại truyền tới âm thanh của Ngu Sinh Vi.
"Xong rồi ạ."
Tạp dề lỏng ra, nút thắt đã được tháo mở.
Bạc Dĩ Tiệm cởi tạp dề, lúc quay đầu lại phát hiện Ngu Sinh Vi vẫn còn mang, vì thế hắn cũng đi tới sau lưng Ngu Sinh Vi, có qua có lại: "Tôi cũng giúp cậu."
Dây thừng của tạp dề được cột cố định bên hông.
Thời điểm Bạc Dĩ Tiệm cúi đầu, không khỏi nhìn thấy phần eo của Ngu Sinh Vi.
Vòng eo nhỏ gầy giấu trong quần áo, được làn gió phác hoạ ra hình dáng nhỏ bé mềm mại, xem ra còn có thể đem ra cạnh tranh với mấy nữ diễn viên.
Hừm...
Quá gầy rồi, phải tăng cân thôi.
"Thời gian đã hết." Tổ đạo diễn đột nhiên lên tiếng, "Mời ba đội trình bày thành phẩm của đội mình."
***
Tác giả có lời muốn nói: Bổ sung hệ liệt (6)
Tiêu đề: Lộ ảnh kỳ mới của Mộng Tưởng Gia Hào.
Cấm bôi đen, cấm KY(*),cấm cái khác.
[Ảnh] [Ảnh] [Ảnh]
(*)KY: một hành động thường thấy của các thể loại fan vô duyên vô dùng: nhắc tới những thứ không liên quan đến topic đang thảo luận. Vd: topic về anh này lại nói lảng sang chị kia, cp này thì chèn vô cp nọ,...
Khác: tên một thương hiệu gel bôi trơn =))))))))))))))))
1L: Nhanh vậy?!
2L: Tạo hình của Đại Hoa không tệ, cột tóc đuôi ngựa rất có cảm giác thanh xuân.
3L: Đại Hoa nhìn đẹp quá đi!!!
4L: Tấm này nhìn chị Hân tràn đầy cảm giác thiếu nữ nha...
5L: Đại Hoa cho cô một trăm điểm cũng không kiêu ngạo!
Tú tài cùng bé mập không làm gì không có tội.
Đại Dương Dương này một thân y như xã hội đen, không dịu dàng chút nào, đánh giá xấu!
Mà sao không có Ngư Ngư vậy?
6L: Phỏng chừng đang làm nhiệm vụ đi, hiện tại vừa mới bắt đầu ghi hình, muộn một chút mới tiết lộ nữa chứ, dù sao cũng mới có 6 giờ.
7L: Cũng không thấy thầy Bạc đâu, ảnh ở cùng một chỗ với Cá hả?
8L: Cá sáng sớm đã chạy tới Paris, có chút lo lắng ẻm dạo này quá mệt mỏi, trạng thái lúc quay chương trình không biết có tốt hay không đây.
9L: Mộng Tưởng Gia Hào vẫn tốt đó chứ, nhịp điệu không quá nhanh, sẽ không làm khó làm dễ khách mời cho lắm.
10L: Muốn nhìn thầy Bạc với Ngư Ngư cùng khuôn... =w= (chung khung hình),không phải ghép CP, chính là cảm thấy Ngư Ngư được nhìn thấy thần tượng nên rất vui vẻ.
11L: @10L Mị cũng vậy... Mấy ngày trước xem phỏng vấn của thầy Bạc, ảnh quả thật là một người rất ngay thẳng, không phải kiểu người đặc biệt nhàm chán.
12L: Chị Hân cùng thầy Bạc quan hệ nghe nói không tệ, hiệu quả chương trình không cần lo lắng.
Mà mị lại lo bé Cá lúc nhìn thấy thần tượng không biết có nhìn một chút liền thất thần hay không 23333333.
13L: Ha ha ha, đừng nói vậy chớ, Cá cũng không phải lúc nào cũng ngẩn người đâu, lần kia là người quay phim hãm hại ẻm, Cá tưởng là camera tắt rồi!
14L: Sau đó phát ngốc suốt mười phút không khác nào pho tượng điêu khắc, xs (xs: cười chết).
15L: Không cần lo, còn có Đại Hoa ở đó, Đại Hoa nhất định sẽ gõ bé Cá tỉnh dậy.
16L: Cá cũng xuất hiện rồi nè [ảnh][ảnh]
17L:!!! Trời ạ, cái này quá ngọt rồi nha a a a a a a a
18L: OMG, hoàng tử bé của mẹ đây sao?!
19L: Paris đẹp lắm! Phong cách Châu Âu đẹp lắm! Tổ phục trang làm tốt lắm!!!
20L: Mị đã hôn mê nha nha nha, bên cạnh Ngư Ngư còn có con gấu bự, kết hợp lại, Cá của iêm càng thêm đáng yêu a a a a
21L: Thầy Bạc đâu?! Thầy Bạc không ở cùng một chỗ với Cá sao???
21L: Hình như không có...
22L: Tiếc quá má! Tổ tiết mục giấu kín vậy sao? Một chút ảnh của thầy Bạc cũng không lộ ra a.
23L: Cá ở quảng trường nào của Paris vậy? Thoạt nhìn phong cảnh thật đẹp.
24L: @23L Chương trình du lịch Mộng Tưởng Gia Hào luôn không khiến em thất vọng hhhh
25L: Gấu bự thật đáng yêu a, hơn nữa so với Cá còn cao hơn nữa ha ha ha ha, nhìn Cá thiệt nhỏ bé.
26L: Cảm thấy chỉ cần một bàn tay của gấu bự là có thể che mất gương mặt nhỏ của bé Cá rồi!
27L: Gấu bự cùng cá nhỏ, điểm manh của gấu là cá, mà điểm manh của cá là gấu, đây chính là một mệnh đề triết học.
28L: Đánh cược năm đồng tiền khẳng định Cá không thể khống chế nổi tay mình mà đi sờ lông gấu bự.
29L: Đồ vật lông xù quả thực rất hấp dẫn Cá nha.
30L: Hài lòng, còn kém so với tạo hình của thầy Bạc.
Thầy Bạc vóc người như móc treo quần áo, lại thêm thẩm mỹ của tổ phục trang ngày hôm nay, nhất định vô cùng ngon trai.
31L: @30L Thầy Bạc có phải trạm tiếp theo mới gia nhập hong nhỉ? Nghe nói ở Paris chưa bao lâu đã đi xe đến địa điểm khác.
32L: Trong lầu này có chị gái kẹo bạc hà (fandom của byj, tui đoán z =]]]) nào không, cầu lịch trình nhaa.
33L: Kẹo bạc hà, danh xưng này ưmmmm rất ngọt ngào, chính là hơi hơi không quen, chúng tui từ trước tới giờ đều rất nhàm chán, chỉ gọi là fans nhà Bạc.
Ps, anh chú nhà tui đời nào thông báo lịch trình chứ, văn phòng đã rất lâu không làm việc, chúng tui cũng không biết...
34L: @33L +1, ba, bốn năm rồi không vô mấy lầu thảo luận. Xem mọi người tán gẫu còn có chút không quen.
35L: Muốn nghe lời thật không? Bổn kẹo bạc hà cô nương đây, một năm không gặp mấy chủ lầu, hiện tại chạy đến so sánh trong hoảng loạn.
Ai biết ảnh có tàn phá gương mặt của mình không, có khi đến cả ria mép cũng không cạo đã chạy đi quay show...
Tóm lại là, bây giờ dáng dấp ảnh ra sao mị cũng không biết.
36L: @35L xswl (cừi chết tui rồi).
37L: @35L Cô càng nói, tui càng lo lắng, lòng lại càng ngứa ngáy khó nhịn.
38L: Dù sao thì 9 giờ tối tổ tiết mục sẽ cho chúng ta biết.
39L: Không biết lần này là hoạt động gì lại báo trước cho chúng ta 9 giờ lên hỗ trợ tương tác.
40L: Chắc tương tác gì đó cần chúng ta tham gia để đưa ra lựa chọn.
41L: Lấy tính cách của tổ tiết mục, hmmm, khẳng định là không có ý tốt
42L: Tới chín giờ còn lâu như vậy, thiệt muốn lập tức tham gia liền luôn.
43L: Chậm rãi chờ đi, đừng có gấp, đợi chút nữa khẳng định còn có thể có đường đó.
(wattpad.com/Oong_2508)
***
Lần đầu tiên hoàn thành xuất sắc phần bổ sung ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.