*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_2508)
Khi viên kẹo xuất hiện trong lòng bàn tay, Bạc Dĩ Tiệm không khó để phát hiện đôi mắt Ngu Sinh Vi sáng lên.
Kỹ năng diễn xuất của anh bạn nhỏ quả thật không tồi, chỉ là có chút khiếm khuyết kinh nghiệm, biểu cảm vẫn chưa được tự nhiên.
Dù sao mình bây giờ vẫn đang mặc quần áo gấu bự, đối với cậu ấy mà nói, mình chỉ nên là một con gấu bình thường mới đúng.
Bạc Dĩ Tiệm quyết định nhắc nhở Ngu Sinh Vi một chút.
Hắn dứt khoát xoay người, tiếp tục phát kẹo.
Một con gấu cùng một con người đụng phải nhau, nếu con gấu đó không chuẩn bị ăn thịt người nọ, đương nhiên nó cần phải quay người bỏ đi.
Nhưng mới đi được hai bước, Bạc Dĩ Tiệm liền đi không nổi nữa.
Hai nguồn lực một trước một sau đồng thời đè trên người hắn, kẹp lấy hắn.
Tầm mắt bị trang phục gấu bự hạn chế rất nhiều, Bạc Dĩ Tiệm đầu tiên cúi đầu xuống, xem xét sức mạnh đến từ phía trước.
Là một bé gái tóc vàng với mái tóc được tết thành hai bím tóc nho nhỏ.
Bé chỉ cao tới đầu gối Bạc Dĩ Tiệm, đang ôm chặt bắp đùi của hắn, tha thiết mong chờ nhìn bóng bay trong tay hắn, vẻ ước ao tràn đầy gương mặt nhỏ.
Xác định xong tình huống phía trước, Bạc Dĩ Tiệm liền quay đầu lại, nhìn về phía sau.
Phía sau hắn, Ngu Sinh Vi đang dùng sức bám chặt phần quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-roi/950204/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.