Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_2508)
Ánh đèn lúc này bỗng tỏa ra sắc thái mềm mại nhu mì, xuyên qua từng tấc nội thất trong căn phòng, thướt tha như một làn váy kéo dài, lười biếng tùy tính.
Khắp căn phòng bỗng nhiên trở nên lặng lẽ.
Mãi cho đến khi có một âm thanh vang lên, đánh vỡ bầu không khí như mật này.
"Không đúng."
Bạc Dĩ Tiệm lên tiếng, trong lúc nói, hắn nhìn chăm chú vào chính mình trong gương, chiếc gương hình bầu dục được khảm trên bức tường phòng khách, là đạo cụ hắn thường xuyên sử dụng.
Vẻ mặt của hắn lần thứ hai biến hóa, chỉ trong nháy mắt, những cảm xúc dâng trào vừa nãy đã biến mất không thấy tăm hơi.
"Cảm giác lộ liễu quá. Tuy rằng chúng ta đang xào CP, nhưng vẫn không thể trắng trợn như vậy được."
Hắn cúi đầu trầm tư chốc lát, không bao lâu sau, liền ngẩng đầu nhìn về phía Ngu Sinh Vi.
Một lần nữa lộ ra nụ cười.
Nhưng lần này, khóe mắt của hắn hơi rũ xuống, nụ cười lạnh nhạt, mang theo rất nhiều thận trọng cùng khoảng cách, dù là như vậy, Ngu Sinh Vi cũng từ trên mặt của đối phương nhìn thấy được một ít...một ít chăm chú.
Có lẽ bởi vì ánh mắt của đối phương chính trực nhìn thẳng vào mình, không hề chớp mắt.
Đến khi cậu cảm thấy chính mình sẽ thật sự từ cặp mắt kia nhìn ra được gì đó, âm thanh của Bạc Dĩ Tiệm lại vang lên.
"Cũng chưa đúng." Bạc Dĩ Tiệm am hiểu trong việc lựa chọn kịch bản, cũng hiểu rõ cảm xúc cần thể hiện trong kịch bản, hắn tiếp tục đánh giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-roi/950203/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.