Tuyết dần tan, phía chân trời trong xanh, lộ ra chút màu xanh lam
Sau buổi trưa, Mãn Ý mặc vào chiếc áo lông chồn giữ ấm, đi ra phía sau viện, đi qua hành lang đi tới
Tối hôm qua tình thế rối loạn, trong lòng nàng vẫn bảy phần lên ba phần xuống, cộng thêm bóng đêm sâu nùng, cái gì cũng không nhìn thấy
Lúc này may mắn lắm mới nhận được lời bảo đảm từ miệng Long Vô Song, xác định mình sẽ không bị đưa đi hòa thân. Sau một đêm yên giấc, tâm tư nàng có chút thả lỏng, lúc này mới có tâm trạng nhìn ngắm xung quanh
Khách sạn Long Môn quả nhiên xứng danh khách sạn đệ nhất kinh thành, phòng khách, ban công, khắp nơi đều vô cùng trang nhã cao quý, so với quan phủ thì chỉ có hơn chứ không kém
Mãn Ý một đường nhìn lưu luyến, đi một chút ngừng một chút, nửa canh giờ sau mới đi hết nửa khách sạn, đi tới đại sảnh
Trong đại sảnh không còn chỗ ngồi, tiếng người ầm ỹ, rất nhiều khách nhân vừa uống rượu dùng cơm, vừa to tiếng đàm luận, các tiểu nhị ai nấy đều bận rộn, nếu không bưng rượu thì là bưng đồ ăn, luôn ân cần chào hỏi khách khứa
Đứng phía sau quầy, Cung Thanh Dương mặc bạch y, mái tóc bạc đang cúi đầu đánh bàn tính
“Bao cô nương, tối hôm qua ngủ ngon?” Nhìn thấy Bao Mãn Ý bước vào đại sảnh, hắn rời tay khỏi bàn tính, ân cần hỏi
“Ta ngủ rất ngon, đa tạ chưởng quỹ đã quan tâm” Nàng nhún gối chào, mềm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-man-y/1969638/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.