Thái phó thấy Mạc Chước không để tâm học cũng không thèm để ý.
Bản thân ông ta dạy dỗ hoàng tử có dòng máu dị tộc này cũng chỉ là ứng phó cho qua.
Ở trong mắt ông ta, người dị tộc từ trước đến nay là loại người thô bỉ. Mẹ đẻ xuất thân như vậy thì hắn có thể tốt đến đâu được.
Huống chi còn có Đức phi bên kia bày mưu đặt kế. Ông ta chỉ cần biểu hiện ra bên ngoài một chút là được.
Mơ màng cả một buổi sáng, sau khi tan học, Mạc Chước trở về tẩm điện của mình.
Nhưng không nghĩ tới vừa bước đến cửa lại nhận được khẩu dụ của Thái Hậu truyền hắn tới cung của Thái Hậu nương nương một chuyến.
Tuy Thái Hậu là tổ mẫu của hắn, nhưng trong thâm cung này vốn làm gì có người thân.
Huống chi từ khi hắn có nhận thức, thân thể của bà vẫn luôn ốm yếu, rất ít khi ra khỏi tẩm cung. Càng đừng nói là chủ động triệu kiến hoàng tử.
Phần lớn thời gian Thái Hậu đều nằm trên giường. Phi tần trong cung chỉ cần vấn an ở cửa cung một tiếng là có thể trở về.
Mà Mạc Chước cũng chỉ nhớ hình như mình đã gặp Thái Hậu nương nương hai ba lần ở trong cung yến.
Trong ấn tượng của hắn Thái Hậu nương nương là người rất hòa ái.
Khi nhìn thấy hắn tuy không thân thiết nhưng cũng không bởi vì dòng máu dị tộc trên người hắn mà khinh thường như những người khác.
Cũng không biết, hôm nay Thái hậu truyền hắn tới là có chuyện gì.
Hắn im lặng đi theo sau cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-gap-go-co-chap-cuong/196638/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.