Đừng quên vote và cmt cho tui zui nha cả nhà iu🐳💞_____________________________
Chương 76: Trúng Chiêu
Thuốc bất lực!
Này con mẹ nó quả thực quá mức độc ác, không phải thứ thương gân động cốt, cũng không gây nguy hiểm cho sinh mệnh, nhưng lại cắt đứt hết thảy căn nguyên, thử hỏi nam nhân nào sẽ cáo trạng ở trước mặt vợ rằng bản thân không được?
Đều là nam nhân Vân Phi Vũ và Liễu Hi sau khi nghe xong lập tức hiểu được ẩn ý trong đó, lập tức cảm thấy cả người cứng ngắc bộ phận dưới thân dường như cảm nhận có một trận cuồng phong thổi qua, độ nguy hiểm của Hoàng Tuyên ở trong lòng hai người lập tức tăng lên vài cấp bậc.
Hoàng Tuyên có một khuôn mặt non nớt, trông như một thiếu niên sáng sủa ai ngờ thế mà y lại có thể nghĩ ra thủ đoạn nham hiểm như vậy, y đi đến trước mặt Liễu Hi đưa cái bình qua, nói: "Ngươi có nhiều người trong cung, ngươi đi đi."
Liễu Hi cười nhạo một tiếng nhận lấy bình sứ khinh thường nói: "Bất quá chỉ là muốn kéo ta xuống nước cùng thôi." Hắn xoay người nói với Vân Phi Vũ ở một bên: "Ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện đứng ngoài cuộc xem trò, trà mới năm nay chỗ ngươi có nhiều nhất, lấy ra đi."
Nếu hai người kia cần phải loại bỏ vậy tất cả chúng ta phải cùng nhau xuống nước.
Vân Phi Vũ cười gật đầu: "Có thể."
Buổi chiều, trong thư phòng, Tô Mạc vẻ mặt nghiêm túc buông bút son trong tay, liếc mắt nhìn hai cái cục kẹo mạch nha một cái, vô lại nói: "Hai người các ngươi rất nhàn rỗi à?"
Diệp Thanh Phong cả người làm tổ trên cái ghế bên cạnh là mấy vò rượu rỗng, vẻ mặt say khướt nói với Tô Mạc: "Bảo bối, ta đã đã phát thiệp mời anh hùng, chờ thêm ba tháng nữa là được." Sau đó hắn lại cầm lấy bình rượu rót một ngụm vào miệng, thương tâm hát: "Nước mắt như châu nhỏ xuống tấm lụa, thiếu niên công tử bao nhiêu lần phụ ân tình......"
Tô Mạc từ sau bàn đi ra đá hắn một cái: "Cái quái gì thế?"
Diệp Thanh Phong nằm trên ghế ánh mắt bi thương nhìn cậu: "Ngươi vứt bỏ ta, ta tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa, cứ để ta chết đi, dù sao ngươi cũng không quan tâm ta, đáng thương ta đã rời xa quê hương cách xa ngàn dặm......"
"Tạch" một tiếng vang lên, một đạo kiếm ảnh xẹt qua, rầm một tiếng cái ghế dưới thân Diệp Thanh Phong biến thành vụn gỗ văng đi tứ tung. May mà Diệp Thanh Phong phản ứng nhanh nhạy tránh được kiếm khí của Cố Vân Châu, Diệp Thanh Phong xoay người dừng ở bên người Tô Mạc vẫn cầm theo vò rượu chỉ vào Cố Vân Châu nói: "Bảo bối hắn chém hỏng ghế dựa của ngươi rồi, đem hắn đuổi ra đi."
Xét thấy tối hôm qua chiếc giường của mình bị hai người sử dụng để phanh thây khiến cậu không thể không ngủ trong thư phòng, Tô Mạc hít sâu giọng điệu càng thêm nghiêm túc nói: "Ta đã nói rồi không được động thủ ở trên địa bàn của ta, bồi thường theo giá cả, nếu còn lần sau ta sẽ nổ bay tất cả các ngươi ra ngoài."
Diệp Thanh Phong ủy khuất nói: "Rõ ràng là hắn phạm sai mà."
Cố Vân Châu thậm chí còn không thèm nhấc mí mắt, tựa hồ căn bản không thèm quan tâm hắn.
Lúc này thị nữ của Tô Mạc bưng một ấm trà từ ngoài cửa đi vào, đem chén trà được rót đầy nước trà trong vắt đặt ở trước mặt Tô Mạc, giọng nói thanh thúy của thị nữ vang lên: "Điện hạ, thỉnh dùng trà."
Tô Mạc cầm lấy cái chén uống một hơi cạn sạch rồi lại tiếp tục nhìn tấu chương trên bàn, thị nữ lại lần nữa rót trà cho Tô Mạc, sau đó đi đến trước mặt Cố Vân Châu bên trái đổ một chén, lại đi đến bên cạnh đổ một chén cho Diệp Thanh Phong đang nằm trên ghế, sau đó liền buông ấm trà xuống đứng ở một bên chờ chỉ thị.
Cố Vân Châu vẫn đứng ở bên cạnh Tô Mạc giống như tượng đá căn bản không có ý định uống trà, Diệp Thanh Phong cũng chỉ cố chuốc rượu nào nhìn trúng chén trà, đương nhiên bọn họ vẫn là người không thể không uống nước một ngày. Ba người Hoàng Tuyên đổi chén trà thành chén gỗ hơn nữa còn tìm người khoét một lỗ nhỏ ở đáy để nhét thuốc bột vào rồi lấp lại, lợi dụng hoa văn vân gỗ ở bên trong chén trà để lại mấy lỗ nhỏ rất khó để phát hiện, sau đó Liễu Hi đem ấm trà và chén trà đưa cho thị nữ cũng nói cho nàng cái không có độc kia chính là chén mà Thái tử sẽ dùng.
Đầu hạ trời đã hơi nóng, cho nên Tô Mạc cũng uống thêm nhiều nước, thị nữ thấy trong ấm trà không còn nước liền mang ấm trà ra cửa châm thêm, Tô Mạc uống xong nước trà trong chén của mình vẫn cảm thấy chưa đã khát liền thuận tay cầm lấy cái chén trước mặt Cố Vân Châu lên uống một ngụm, sau đó cũng cầm chén của Diệp Thanh Phong uống trước khi thị nữ quay lại. Ba người căn bản không nghĩ đến khả năng Tô Mạc căn bản không ngại trà đã nguội lạnh hay là nước trà của người khác, mặc dù không hề bị động đến, phần lớn quý tộc thượng lưu đều rất chú trọng chuyện này, đâu giống như Tô Mạc chỉ cần có thể uống là được như vậy.
P.S: Toang thật con ơi, ham ăn tục uống chi ko bt nx (×﹏×)
Gió đêm phất qua, trăng sáng treo cao, Tô Mạc buông bút son đứng lên hoạt động thân thể đã cứng đờ của mình một chút rồi trở về tẩm cung, Cố Vân Châu Diệp Thanh Phong đi bên cạnh như hình với bóng ai cũng không chịu nhường nhịn. Tuy nhiên khi đi đến cửa tẩm cung Tô Mạc đột nhiên lộ ra một nụ cười giảo hoạt, vọt vào tẩm cung như một đạo u linh cũng nhanh chóng đóng cửa lại. Hai người lập tức đuổi theo đồng thời nhấc chân đá nát cửa phòng Tô Mạc. Nhưng khi hai người vọt vào thì lại không nhìn thấy bóng người nào, hai người liếc nhìn nhau tràn ngập địch ý, sau đó nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt đối phương.
Ngoài hoàng cung, Tô Mạc với vẻ mặt hắc tuyến, đã thoát khỏi hai người kia nhưng bây giờ cậu không có chỗ để ngủ thì làm sao đây? Cậu không có lấy một xu dính túi thậm chí trả tiền thuê phòng cũng không được, muốn lộn trở lại thôi lại sợ gặp phải hai cái con người kia, suy nghĩ nửa ngày Tô Mạc vẫn quyết định cẩn thận lén quay về hoàng cung. Cung Thái tử như vậy cùng lắm thì cậu trộm chạy sang chỗ người khác ngủ, ở địa bàn của chính mình mà còn bị buộc phải hành động giống như ăn trộm, Tô Mạc bắt đầu tỉnh táo lại trêu chọc quá nhiều người quả nhiên không tốt cho lắm.
Quỳnh Hoa Các, trong phòng ngủ của Liễu Hi màn che nửa trong suốt bị gió thổi nhẹ nhàng, thân ảnh Tô Mạc đột nhiên xuất hiện ở trong phòng, còn may lúc này không có ai ở đây nếu không chắc chắn đã bị dọa đến sợ chết khiếp. Tô Mạc đi vào phòng nhìn trên giường không có ai liền dứt khoát cởi áo ngoài của mình rồi lên giường đi ngủ.
Sau nửa canh giờ, cửa phòng mở ra ánh nến được thắp sáng, thái giám bên cạnh Liễu Hi thấy người ngoài ý muốn xuất hiện trên giường lập tức hoảng sợ, sửng sốt một lát sau khi phản ứng lại trong mắt Liễu Hi đột nhiên phát quang sáng rọi, vội vàng đuổi thái giám đi ra ngoài rồi sau đó khóa cửa lại. Hắn vui sướng cẩn thận tới gần Tô Mạc, nhìn khuôn mặt ngủ say của Tô Mạc không màng hình tượng ghé vào trên giường hắn ngủ, trái tim kích động gần như muốn nhảy dựng lên. Liễu Hi nhẹ nhàng cởi quần áo của mình ra chậm rãi nằm đối diện Tô Mạc, vẻ mặt si mê nhìn mặt Tô Mạc, thậm chí còn cẩn thận dè dặt hôn hôn lên đó, lúc sau hắn vòng đến bên kia Tô Mạc cẩn thận kéo người vào lòng nhẹ nhàng ôm chặt, Tô Mạc cũng chỉ nhăn mày rồi lại nặng nề ngủ thiếp đi.
Sau đó, Tô Mạc lại bị nóng đến tỉnh lại cậu cảm giác eo mình đang bị ôm chặt, dưới thân còn bị một cái gia hỏa cứng rắn đỉnh lên, Tô Mạc đen mặt đem bàn tay đang đặt ở trên eo mình rút ra, nhưng người phía sau lại vói tay từ phía sau vào trong quần áo Tô Mạc xoa bóp rất chi là ái muội.
"Điện hạ......" Liễu Hi nhẹ nhàng liếm hút làn da mềm mại sau gáy Tô Mạc, đôi tay trượt đến trước ngực Tô Mạc.
Tô Mạc hít một ngụm khí, ấn tay hắn xuống nói: "Đừng có lộn xộn."
Liễu Hi giả vờ không nghe thấy, hắn thu tay lại để Tô Mạc đối mặt với mình, hôn bờ môi, cổ và những chỗ khác trên người cậu, rất nhanh Tô Mạc cũng trở nên hưng phấn, toàn bộ thân thể đều nhiễm một tầng sắc đỏ hồng. Nhưng không hiểu sao cậu lại cảm thấy có gì đó không thích hợp, bởi vì phía dưới giống như không có phản ứng gì, nếu là trước đây thì đã cứng từ lâu rồi.
Liễu Hi cũng phát hiện ra điều này, nhưng hắn cho rằng Tô Mạc vẫn chưa nhận đủ kích thích, bởi vậy hắn cố gắng ra sức hầu hạ Tô Mạc, nhưng hồi lâu sau đó cũng không thấy động tĩnh gì, hai người đều có chút luống cuống.
Tô Mạc vẻ mặt nghiêm túc nhìn cái chỗ không hề phản ứng kia của mình, mặc dù thứ này ở trên người cậu cũng không phát huy được chút tác dụng gieo hạt giống nào, nhưng là một nam nhân cậu vẫn rất coi trọng nó như bất kỳ nam nhân nào khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]