Nàng dĩ nhiên đã nghĩ đến, nhưng nàng vẫn cảm thấy không muốn gần gũi với vũ nam. Tuy nàng dạy họ khiêu vũ, ngày nào cũng đều ở cùng một chỗ, nhưngchỉ là không thể hoà mình với họ được. Thật ra nàng cảm thấy chơi vớiLâm Trí Viễn rất thân, tâm linh khá tương thông, thật gần gũi. Bởi vậynàng mới cần hắn làm bạn nhảy.
Lâm Trí Viễn tài đánh đàn là nhất, cổ họng cũng rất tốt, ca hát khá hay, không ngờ múa cũng có thiên phú,người này về mặt ca múa thật đúng là thiên tài. Còn có một chút quantrọng, dung mạo của hắn, dáng người cứng nhắc ấy rất phù hợp với yêucầu, khuôn mặt đó vừa có chút u buồn xuất khí, anh tuấn, lại có thânhình cao gầy, quá tuyệt vời.
Nàng phồng má trợn mắt, nhõng nhẽoquấn hắn cả ngày, hắn chịu không nổi màn “quấn quít si mê” ấy mà cuốicùng cũng đồng ý với nàng.
Hai ngày sau, hắn đồng ý với yêu cầu của nàng, không có nhạc đệm, cùng nhảy với nàng một lần.
Nhảy một điệu đầy đủ, hắn ngây người, cứng đơ, cứ yên lặng theo dõi nàng, mãi không hoàn hồn.
“Sao vậy?” Diệp Vũ chộp vai hắn hỏi. “Sao lại nhảy điệu thế chứ?” Hắn thậtkhông hiểu, “Nàng chẳng phải nói là không bán thân cũng không biểu diễnhay sao?”
“Ta kiên trì cho tới tận bây giờ vẫn là không bán thânvà không biểu diễn, nhưng mà con người sống ở trên đời này có lúc cũngbị bất đắc dĩ, không muốn làm cũng buộc phải làm” Nàng cười buồn bã.
“Có người ép cô?” Mắt hắn sáng lên, rồi lông mi cong dài lại xụp xuống. “Là Thuỵ vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297292/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.