Sở Minh Hiên đẩy ngửa nàng ra, ôm lấy bờ mông tròn của nàng, vùi sâu vào bộ ngực no đủ củanàng, một mùi thơm ngan ngát của cơ thể chui vào mũi…Máu chảy xuống, hắn cố sức không chế mới nổi, liếm đỉnh sen hồng… 
Cả người nàng thật đẹp thật hoàn mỹ, thật mê người, dù hắn duyệt vô số mỹ nữ, cũng chưabao giờ thấy mất kiểm soát và say mê như bây giờ. 
Cảm xúc hươngvị mềm mại ngọt ngào, khiến hắn rốt cuộc chống đỡ không nổi, cô gái tựtực tự cường, kiều diễm quyến rũ này, đã chạm vào huyết mạch của hắn…Hắn cởi quần áo lụa của nàng, nói khàn khàn. “Vũ Nhi, cởi áo vì bổnvương nào…” 
Nghe được thế, Diệp Vũ biết nếu không ngăn lại, hậu quả chắc không tưởng nổi. 
Nàng nói bình tĩnh, “Nếu vương gia lúc này muốn ta, sau này ta biết dung thân đâu đây? Đối mặt với Vương gia thế nào đây?” 
Hắn cứng đờ người, chẳng hôn nàng nữa. 
Ngây người một lát, hắn mặc lại quần áo cho nàng, nàng rời khỏi sự ôm ấp của hắn, ôm gối ngồi, nhìn đống lửa. 
Lửa nóng và kích tình của Sở Minh Hiên chậm rãi lui dần, cũng nhìn ngọn lửa bốc lên tuỳ ý, im lặng không nói. 
Nàng nói đúng, giả sử hắn không cho nàng được danh phận, hoặc là nàng khôngmuốn hắn cho danh phận, hắn sao có thế cưỡng ép nàng chứ? 
*** 
Họ ở sông Tần Hoài qua một đêm. 
Sáng hôm sau, có thuyền đi qua, mang họ trở về. 
Sở Minh Hiên đưa nàng tới trước cửa nhà, nắm tay nàng, lưu luyến không rời, trong mắt hình như có muốn ngàn lời nói. 
Diệp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297272/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.