Vừa rồi, hắn nói thao thao bất tuyệt về tin đồn thú vị ở thành Kim Lăng, hiện giờ lại có vẻ im lặng thật sự. 
Hôm nay Diệp đại tiểu thư có cảm xúc si mê lưu luyến với Tấn vương, khôngbiết có bao nhiêu điều trào ra, nàng ngăn chặn lần lượt, mỗi một lầncàng độc hơn, mãi mới khống chế được. 
Gió lạnh thổi tới, nàng lại hắt xì hơi một cái. 
Sở Minh Hiên bất giác phân trần xoay người, ôm nàng vào lòng, dùng áo bàobọc lấy nàng, còn đặt đầu nàng vào ngực. Tim nàng đập mạnh, đập rấtmạnh, đập bình bịch như sắp nhảy ra khỏi ngực. 
Tình hình kiểu này, Sở Minh Phong rất hài lòng. 
Thật ra, nàng biết Tấn vương và Hữu tướng đều là người tốt, hơn nữa ThẩmChiêu rất giống Hạ Phong, nàng gần như không muốn quyến rũ họ, dùng tình nhi nữ ly gián họ. Nhưng Sở Minh Phong lại là hoàng đế có quyền sátsinh lớn trong tay, nếu nàng không làm theo, hắn sẽ không bỏ qua cho mẫu thân và đệ đệ nàng. 
Ở cổ đại, hoàng đế là trời, là công lý, chính nghĩa, cũng là luật pháp, nàng đối nghịc với trời chỉ có con đường chết. 
Sở Minh Phong và Kim công tử đều bức nàng làm việc, đơn giản là nhìn trúng thân phận và tài nghệ đặc thù của nàng, hai người này đều rất đángghét. 
Cuộn tròn nằm trong lòng Sở Minh Hiên, tuy không lạnh, thời gian quá lâu lại không thoải mái, chân tay tê mỏi, Diệp Vũ động mấy cái lại nghe giọng hắn khàn khàn, “Đừng lộn xộn” 
Ôm một lò lửa, đương nhiên là tốt, nhưng chẳng lẽ cứ vậy mà ngồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297271/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.