Còn Thiến Hề sở dĩ tự nguyện rời phủ cũng chỉ vì muốn con mình là Diệp Tuấn Thành có thể được ở lại phủ tướng quân.
Hơn nữa, cho dù lần này các nàng quyết không đi thì cũng sẽ có lần khác. Đã nhiều năm qua, công chúa An Dương vẫn muốn đuổi tận giết tuyệt, để Diệp Tuấn Thành ở lại trong phủ đã là nhượng bộ duy nhất của bà ta rồi.
Diệp Vũ nghĩ ngợi nhiều, đã thật sự xuyên qua, linh hồn bám vào trên ngườiDiệp đại tiểu thư, vậy linh hồn Diệp đại tiểu thư đi đâu rồi?
Hồn vừa nhập, lại vừa phải trải qua một trận dục vọng dày vò sắp chết, lạibị đuổi ra khỏi nhà, chả lẽ tối nay phải ăn ngủ đầu đường xó chợ sao?
Ông trời ơi, vì sao vậy chứ?
Hai mẹ con không xu diín túi, đứng giữa đường cái trong gió lạnh vù vù, biết đi đường nào đây?
Bất đắc dĩ, Thiến Hề đành phải mang theo con gái vào lầu Tiêu Tương tá túc một đêm.
Lầu Tiêu Tương là thanh lâu, bà chủ Lãnh Tiêu Tương và Thiến Hề vốn quenbiết với nhau đã lâu. Lúc các bà còn trẻ, đều biểu diễn ở lầu TiêuTương, giao tình thân thiết; chẳng bao lâu Thiến Hề được gả làm tiểuthiếp cho Diệp Chí Bằng, còn Lãnh Tiêu Tương thì trở thành hoa khôi, vài năm sau trở thành bà chủ của lầu Tiêu Tương.
lầu Tiêu Tương mở ra vốn là để buôn bán, không phải để cho các nàng ăn không ngồi rồi.
Rửa chén bát, rau cỏ, giặt quần áo, quét dọn phòng và đình viện, cái gìDiệp Vũ cũng đều làm cả, ba ngày liên tục làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297239/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.