" Vũ Tình...."
Một đêm dài đằng đẵng qua đi, hắn thều thào gọi tên nàng. Có vẻ như hắn đang trong cơn mơ, hơi thở nặng nhọc của hắn không ngừng phả vào cần cổ trắng nõn của nàng.
Nàng hơi khó chịu, khe khẽ lật người. Cả cơ thể trở lên đau nhức, nhất là phần dưới, dường như bị tê liệt vậy. Nàng mở mắt, dựa vào ngọn nến nhỏ mà nhìn rõ Dạ Quân.
Vũ Tình nhấc tay lên, khẽ chạm nhẹ vào khuân mặt tuấn mỹ của Dạ Quân mà lòng đầy cảm thán. Nàng thắc mắc.
Một nam nhân như Dạ Quân tốt như thế mà vẫn bị nữ chính ruồng bỏ cho bằng được. Hắn chỉ hơi khó tính một chút, hơi thô lỗ một chút và sự chiếm hữu hơi mạnh thôi mà có cần phải như thế không?
Hà cớ gì mà nữ chính tức là chủ nhân thân thể nàng đang dùng phải có thành kiến lớn như thế chứ. Sao nàng đọc bao nhiêu truyện ngôn tình mà nữ chính của chúng ta hầu hết là những người thích tự do nhỉ?
Dạ Quân tuy hắn không phải là một người tốt, chỉ biết dùng hành động thay cho lời nói, chỉ hơi thô lỗ nhưng cũng dành tình cảm chân chính cho Vũ Tình mà đúng không? Thật không hiểu nữ chính trong tiểu thuyết gốc nghĩ gì nữa.
Nàng vén tóc sang một bên, nụ cười vẫn treo trên môi.
Vũ Tình à, cô không thích nam nhân này thì nhường cho ta đi. Dù sao thì hiện tại ta là chủ nhân thân thể này mà.
Càng nghĩ nàng lại càng hưng phấn, thò nhẹ tay vào trong y phục của Dạ Quân sờ soạng. Chà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-dang-so-sung-ai-ta/224538/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.