Hải Lan may vá kiếm sống từ năm mười bảy tuổi. Tại quê, tiệm may của cô vô cùng có tiếng vì kĩ thuật tốt. Ngoài ra, khách hàng còn tìm đến cô vì tính tình hiền hòa, dễ gần. Nhưng đừng bao giờ nghĩ Hải Lan hiền lành mà bắt nạt. Rất nhiều tiệm may thấy cô lôi kéo hết khách hàng thì đã nói xấu, chơi lén không ít trò bẩn. Kết quả, Hải Lan và tiệm may của mình vẫn hiên ngang đứng vững suốt bao năm.
Trò con nít ranh này hại người khác thì được, hại cô thì còn phải cần học hỏi nhiều hơn nữa. Nghĩ cắt hết băng rôn thì cô không may lại được sao? Để cô cho đám nhóc này biết thợ may danh tiếng như cô có bản lĩnh gì.
"Tối nay, ngày mai Hải Lan có việc bận, không gặp Nam được đâu." Tan trường, Hải Lan tiếp tục công việc thu dọn sách trong thư viện. Nhìn thấy người yêu ở chỗ quen thuộc, cô lên tiếng giải thích.
"Mình giúp được gì không?" Đóng quyển sách trên tay, Eric nhìn Hải Lan hỏi.
"Hộ tống mình đi mua vải." Hải Lan mỉm cười nói.
"Được!"
Chợ có chỗ mở cả đêm nhưng mấy sạp bán vải thì không. Hải Lan còn đang suy nghĩ có nên đến mấy cửa hàng bán vải lớn hay không thì Eric ở bên cạnh đã kéo cô đi đến một nơi khác.
Nơi Eric đưa Hải Lan đến là một căn hộ nhỏ, mọi thứ bên trong đều dùng vải che phủ.
"Vốn định chờ đến khi Hải Lan may áo cho mình thì mới tiết lộ nơi này."
Eric giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-thien-tai/2663250/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.