Con gái thời xưa luôn chú trọng công dung ngôn hạnh, nữ công gia chánh. Con gái mà quá hiếu động thì sẽ bị la rầy ngay. Còn bây giờ, tư tưởng nam nữ bình đẳng đã khiến con gái mạnh bạo hơn khi xưa rất nhiều.
Hôm nay là tiết thể dục đầu tiên, Hải Lan sững sờ khi nghe nói sẽ được học bống rổ. Không biết đây là loại môn học gì nhưng cô biết chắc mình sẽ không học được.
Cứ nhìn thấy đám bạn tập dợt một chút mà cô đã muốn bỏ chạy rồi. Không ngờ thật đó! Mấy nữ sinh bây giờ đúng là không bao giờ chịu lép vế trước con trai mà. Nữ sinh bây giờ thật bản lĩnh, đúng như câu vào bếp được, ra phòng khách cũng không sao.
"Hải Lan yên tâm đi." Thấy cô bạn thất thần, Oanh ở bên trấn an. "Đây chỉ là môn phụ đạo thôi, dù không làm được cũng không ảnh hưởng đến kết quả học tập."
"May quá!" Hải Lan nhẹ cả người. Nói thật! Từ nhỏ, cô luôn quen phong thái nhẹ nhàng rồi, môn học mạnh bạo, lại di chuyển phức tạp thế này, cô thật sự chịu thua.
"Bọn mình cũng không thích môn này nhưng hết cách rồi." My chán nản lên tiếng. "Đầu năm tiết thể dục chỉ được lựa chọn giữa tennis và bóng rổ. Thà học cái này còn đỡ hơn dang nắng ngoài trời với môn tennis."
"Hải Lan, cậu đã đăng ký câu lạc bộ nào chưa?" Nhớ ra một chuyện, Oanh hỏi.
"Mình vào câu lạc bộ mỹ thuật." Khi mới nhập học, giáo viên chủ nhiệm có đưa cho cô một tờ đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-thien-tai/2663217/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.